Sáng hôm sau.
Bạch Cửu Ngôn vẫn theo thói quen cũ dậy sớm để quét dọn nhà và chăm sóc cho khu vườn nhỏ ngoài kia.
"Cộc...cộc..."
Dạ Minh Hàn từ trên lầu đi xuống.
Bạch Cửu Ngôn đang lau nhà, cô ngẩn đầu lên, ánh mắt họ chạm nhau.
Cô cúi đầu xuống bối rối. Chuyện hôm qua chắc là Dạ Minh Hàn cũng không để tâm đâu, cứ coi như chưa có chuyện gì xảy ra đi.
- Cô có cần giúp việc không?
Dạ Minh Hàn nói.
Căn nhà cũng không phải nhỏ, một mình Bạch Cửu Ngôn cứ lủi thủi dọn dẹp suốt có lẽ sẽ mệt. Nhớ tới những lời cô nói lúc tối. Anh nghĩ Bạch Cửu Ngôn cũng cần sự tự do thoải mái, cũng không nhất thiết ngày nào cô cũng phải quét dọn từng ngóc ngách như thế.
Bạch Cửu Ngôn ngẩn đầu lên thì hơi giật mình một chút, anh từ khi nào đã đứng trước mặt mình rồi?
- Không cần đâu, tự tôi có thể làm được.
Cô nói, dường như sự sợ hãi Dạ Minh Hàn trước kia trong cô đã biến mất, hiện tại nói chuyện với anh đã bớt áp lực hơn nhiều.
- Vậy khi nào cô cần thì nói với tôi.
Dạ Minh Hàn nói, anh liếc nhìn đồng hồ trên tay.
- Anh không ăn sáng sao?
Bạch Cửu Ngôn chần chừ rồi nói, cô ngước nhìn Dạ Minh Hàn.
- Ừm, tôi còn một cuộc họp.
Nói rồi anh khoác áo khoác vào bước thẳng ra ngoài, lái chiếc Rolls-Royce màu đen đi.
Bạch Cửu Ngôn đứng nhìn theo xe anh cho đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-nhut-nhat-cua-tong-tai-lap-di/2676594/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.