Bạch Cửu Ngôn đứng nhìn theo bóng lưng Dạ Minh Hàn cho đến khi khuất mất. Tâm trạng anh thể hiện ra rõ rệt là khó chịu, mình đã làm gì sai rồi sao?
- Cửu Ngôn...
Thấy cô cứ đứng thất thần, Doãn Dĩ Hiên gọi. Ánh mắt anh chứa một chút hụt hẫng và chua xót.
- A...vâng.
Anh khẽ mỉm cười rồi nói, tay vươn lên chỉ về hướng kia.
- Nhà vệ sinh bên đó.
- Cảm ơn a!
Bạch Cửu Ngôn cuống cuồng chạy đi. Ngay khi cô đi, sắc mặt Doãn Dĩ Hiên trở nên buồn bã một cách khó tả. Cảm xúc bây giờ của anh thật hỗn loạn, nhìn thấy Dạ Minh Hàn, bản thân mình lại nghĩ đến việc cô ấy sẽ thích tên đàn ông đó mất. Cho dù khó tin đến mức nào thì chuyện đó cũng có khả năng xảy ra mà.
Đúng vậy, Doãn Dĩ Hiên thích Bạch Cửu Ngôn. Anh đã thích cô gái này từ hồi ở cô nhi viện. Một cô gái có tâm hồn tươi sáng và có một nụ cười rạng rỡ trên gương mặt mình.
Vốn định tìm thấy Bạch Cửu Ngôn, Doãn Dĩ Hiên sẽ cùng cô tạo nên những kí ức đẹp và sau đó bước đến bên cạnh cô, thở thành một chỗ dựa vững chắc cho cô gái mình thích này. Nhưng có lẽ anh đã trễ rồi.
Bạch Cửu Ngôn đứng trước gương trong nhà vệ sinh, cô xả nước rửa mặt. Dạ Minh Hàn ban nãy trông rất khó chịu, có lẽ bây giờ mình nên về nhà thì hơn. Anh khó chịu là do mình đi với người đàn ông khác sao? Là vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-nhut-nhat-cua-tong-tai-lap-di/2676572/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.