Sáng hôm sau.
“Cốc…cốc…”
Bên ngoài phòng Dạ Minh Hàn truyền vào tiếng gõ cửa. Một giọng nói của một người đàn ông vang lên:
- Dạ tổng, còn hai tiếng nữa buổi họp báo bắt đầu rồi, chúng ta nên chuẩn bị nhanh thôi.
Thư ký Đinh dè dặt nói.
Hàng lông mày anh nhíu lại, Dạ Minh Hàn thức dậy, anh có chút bực bội vì giấc ngủ của mình bị phá. À, quên mất Bạch Cửu Ngôn còn đang bên cạnh nữa.
Thấy cô cũng sắp thức dậy luôn rồi, Dạ Minh Hàn hận không thể lao ra đấm nát cái mỏ của thư ký Đinh ngay được.
Anh cố gắng nhẫn nhịn không bộc lộ cảm xúc nóng nảy của mình, tay xoa nhẹ đầu Bạch Cửu Ngôn.
Hàng lông mi cong cong của Bạch Cửu Ngôn khẽ động. Cô chầm chậm mở mắt ra. Không thể tin được là giấc ngủ hôm qua lại rất ngon, không hề gặp ác mộng. Cảm giác được đánh một giấc sau những ngày mất ngủ như vậy thật tuyệt vời!
Ơ…nhưng mà khoan…
Bốn mắt nhìn nhau, cô tròn mắt kinh ngạc. Bản thân lại gần như quên mất những chuyện xảy ra tối qua. Thật ngu ngốc và nhục nhã quá đi mất!
Bạch Cửu Ngôn như chết lặng khi nhìn thấy cả cơ thể, từng múi cơ và làn da màu đồng rắn chắc của anh ở gần ngay trước mắt. Cái…cái gì vậy nè?!
Cô quay mặt đi rồi nhanh chóng ngồi dậy cách xa Dạ Minh Hàn ra. Tình huống quái quỉ gì thế này? Sao anh lại không mặc áo?!!!
- Em ngủ thêm chút nữa đi.
Dạ Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-nhut-nhat-cua-tong-tai-lap-di/2676526/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.