Đáp lại anh cái gật đầu. Cô nhìn chăm chăm vào vết thương của anh rồi nói :
\- Có lẽ anh bị trúng độc rồi !
Anh kinh ngạc nhìn cô nói :
\- Sao em biết ?
Cô cười nói :
\- Mạch máu xung quanh vết thương của anh đang biến thành màu tím kia kìa, chắc trúng độc mạnh rồi. Chỗ anh hoa hồng đỏ với nhân sâm hoặc hoa cúc vàng không ?
Anh ta khó hiểu hỏi :
\- Để làm gì ?
Cô vỗ trán lắc đầu ngán ngẩm nói :
\- Giải độc cho anh.
Anh nghe vậy liền nói :
\- Em biết cách chế ra cách giải độc sao ?
Cô gật đầu nói :
\- Đương nhiên rồi, tôi còn biết tên của độc và cách chế ra cơ !
Anh nhìn cô có chút không tin, cô nói :
\- Anh muốn tin hay không tùy anh ! Anh nên nhớ độc này không nhanh thì mất mang đó.
Anh nghe vậy liền cất cái sự không tin đó đi rồi nói :
\- Vậy giúp tôi đi !
Cô cười nói :
\- Vậy tôi được cái gì ?
Anh cười xoa đầu cô, nói :
\- Tôi nuôi em !
Cô nghe được thứ mình muốn liền vui vẻ trả lời :
\- Thành giao.
Anh đưa cô về trụ sở của mình, lúc mọi người thấy anh đầy thương tích còn mang theo đứa trẻ nhếc nhác như cô liền thấy lạ, ai cũng tò mò cô là ai mà lại được anh đưa về trụ sở của mình.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-nho-em-chay-dang-troi/3017642/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.