Đáp lại anh cái gật đầu. Cô nhìn chăm chăm vào vết thương của anh rồi nói :
\- Có lẽ anh bị trúng độc rồi !
Anh kinh ngạc nhìn cô nói :
\- Sao em biết ?
Cô cười nói :
\- Mạch máu xung quanh vết thương của anh đang biến thành màu tím kia kìa, chắc trúng độc mạnh rồi. Chỗ anh hoa hồng đỏ với nhân sâm hoặc hoa cúc vàng không ?
Anh ta khó hiểu hỏi :
\- Để làm gì ?
Cô vỗ trán lắc đầu ngán ngẩm nói :
\- Giải độc cho anh.
Anh nghe vậy liền nói :
\- Em biết cách chế ra cách giải độc sao ?
Cô gật đầu nói :
\- Đương nhiên rồi, tôi còn biết tên của độc và cách chế ra cơ !
Anh nhìn cô có chút không tin, cô nói :
\- Anh muốn tin hay không tùy anh ! Anh nên nhớ độc này không nhanh thì mất mang đó.
Anh nghe vậy liền cất cái sự không tin đó đi rồi nói :
\- Vậy giúp tôi đi !
Cô cười nói :
\- Vậy tôi được cái gì ?
Anh cười xoa đầu cô, nói :
\- Tôi nuôi em !
Cô nghe được thứ mình muốn liền vui vẻ trả lời :
\- Thành giao.
Anh đưa cô về trụ sở của mình, lúc mọi người thấy anh đầy thương tích còn mang theo đứa trẻ nhếc nhác như cô liền thấy lạ, ai cũng tò mò cô là ai mà lại được anh đưa về trụ sở của mình.
Cô và anh đi đến phòng nghỉ của anh. Cô hỏi :
\- Phòng bếp ở đâu ?
Tên quản lí bên cạnh nói :
\- Đi đến cuối hàng lang rẽ trái.
Cô gật đầu rồi nói :
\- Vậy đi tìm cho tôi hoa cúc vàng, nhân sâm cộng với hoa cúc vàng đặc biệt là chu sa.
Tên quản lí đó nghe đến "Chu sa" liền cau mày nói :
\- Ngươi định dùng chu sa hạ độc ngài ấy sao ?
Cô lắc đầu nói :
\- Hạ độc anh ta chết rồi thì ai nuôi tôi ? Chu sa dùng tí không chết đâu ! Mau chuẩn bị đi, tôi phải lấy đạn ra đã.
Tên quản lí đó liền kinh ngạc, hắn lâm vào dòng suy nghĩ :" thân thế của cô rốt cuộc là gì ? tại sao cô nhỏ như vậy còn biết lấy đạn, đã thế còn biết về độc dược, cô bé này thật không đơn giản...." Suy nghĩ của tên quản lí đó bị cắt đứt bởi câu nói của cô :
\- Đứng ngây ra đó làm gì ? Mau lấy cho tôi đồ phẫu thuật rồi đi chuẩn bị đi.
Tên quản lí đó liền nói:
\- À.... à đây.
cô lấy nhìn vào hộp cứu thương hỏi :
\- Không có nước sát trùng sao ?
Tên quản lí đó liền lắc đầu nói :
\- Lần trước dùng hết rồi nên quên mất chưa mua.
Cô đảo mắt xung quanh thì thâyd tủ rượu, cô chạy đến cố gắng với tới tay nắm tủ để mở ra nhưng không được. Cô khó chịu nói :
\- Mau lấy cho tôi chai rượu nhiều cồn một tí đi, chứ tôi không với tới được.
Tên quản lí cười khổ với chiều cao của cô, dù cô 10 tuổi nhưng nhìn cô như 8 tuổi thôi, nhỏ nhắn, đáng yêu. Nhưng rồi tên quản lí đó cũng lấy rượu cho cô. Cô đổ rượu ra một cái khay rồi để con dao mổ vào trong đấy, thêm nhíp nữa, trong lúc để rượu khử trùng dao thì cô lấy rượu đổ vào tay, cô lấy rượu khử trùng tau cô. Cô chờ thêm năm giây rồi cô liền lấy ra, cô lấy nước muối khử trùng qua vết thương cho anh rồi lấy con dao mổ rạch nhanh một đường, vết dao dứt khoát, nhanh chóng. Cô bắt đầu lấy kẹp tách ra rồi lấy nhíp gắp viên đạn, cô vứt nó vào vào khay trắng, máu của anh vẫn còn dính một tí máu, nhưng tay của cô thì dính đầy máu, nhưng cô vẫn rất bình tĩnh ! Cô gắp xong liền khâu vết thương lại cho anh, rồi đi rửa tay.
. . . . . tôi lại ngoi lên rồi đây ♡ lần này quay lại thật rồi nhó ♡ À tôi xin giới thiệu truyện mới của tôi nha ♡ Mong mọi người ủng hộ !!!! Cầu like của cách bạn ♡
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]