Mấy ngày sau, Tống Hành Tư có việc nên phải đi ra nước ngoài, sáng hôm đấy cô đang ngồi gần cửa sổ ngắm mưa thì bất chợt có người phụ nữ trẻ tuổi bước vào. Cô hỏi :
\- Cô là ai ?
Cô ta trả lời :
\- Tôi là hôn phu của anh Tư. Tôi sẽ giúp cô trốn thoát, nhưng với điều kiện.
Cô nghe đến được thoát khỏi Tống Hành Tư liền vui vẻ. Cô chạy đến, nắm đến tay cô ta rồi kéo đến sofa ngồi. Cô ta kinh ngạc hỏi :
\- Cô không yêu anh Tư sao ?
Cô lắc đầu nói :
\- Tôi không yêu anh Tư của cô đâu. Tôi đã có người trong lòng rồi. Cô mau nói điều kiện đi.
Cô ta gật đầu, nói :
\- Điều kiện thật ra là phải hết yêu anh Tư nhưng cô không yêu thì chẳng cần nữa rồi. Cô rốt cuộc là ai mà khiến anh ấy điên đảo thần hồn như vậy ?
Cô lắc đầu nói :
\- Tôi không biết là có quen với ngài Tống không nữa, vì tôi đã từng bị mất trí nhớ. Tôi là Trịnh Tiểu Mạn. Ngài ấy gọi tôi là " Dược Nhi " tôi chưa từng được ai gọi như thế bao giờ.
Cô ta không hiểu sao lại cười tươi, nói :
\- Tôi là Trần Ngâm. Cô không sợ tôi hại cô sao ?
Cô lắc đầu, rồi kéo Trần Ngâm lại rồi nói nhỏ vào tai cô ta :
\- Tôi thật ra có chồng rồi. Cô hãy liên hệ đến Lâm Minh, và nói ................. . Tối nay thực hiện luôn nhé.
Cô ta gật đầu đồng ý. Trần Ngâm rất thích cô gái này. Cô không như những gì tưởng tượng mà Trần Ngâm nghĩ, cô khôbg kiêu căng, không chảnh chọe mà còn vui tính hòa đồng, đáng yêu. Trần Ngâm đã biết tại sao, Tống Hành Tư lại yêu cô mà không phải mình. Cô nhìn cô gái đang kể chuyện vui vẻ kia. Cuối cùng cũng đến lúc Trần Ngâm phải ra về.Cô vui vẻ vì sắp thoát ra khỏi đây, nên ngoan ngoãn ăn trưa.
Tống Hành Tư gọi cho bà quản gia hỏi :
\- Hôm nay con bé có phá phách hay không ăn không ?
Bà quản gia vui vẻ nói :
\- Hôm nay, Trần tiểu thư đến vào nói gì đó với phu nhân, nên phu nhân đã ngoan ngoãn không còn pha phách mà còn ăn uống đầy đủ nữa ạ.
Tống Hành Tư nổi lên cơn nghi ngờ, Tống Hành Tư gọi đến cho Linh Lâm. Linh Lâm lười biếng nhấc máy :
\- Alo
Tống Hành Tư nói giọng trầm :
\- Bố trí thêm ngươi canh chừng Biệt Thự.
Linh Lâm khó hiểu hỏi :
\- Làm sao ? Chẳng lẽ tên họ Lâm đó định đến cướp con bé sao ?
Tống Hành Tư thở dài tựa đầu vào ghế nói :
\- Con bé muốn trốn thoát.
Linh Lâm kinh ngạc, hỏi :
\- Sao anh biết ?
Tống Hành Tư nhắm mắt, nói :
\- Mỗi lần con bé muốn trốn thoát, đều sẽ ngoan ngoãn đến lạ thường. Con bé vẫn giống như lúc trước.
Linh Lâm thở dài nói :
\- Tôi tìm được tình yêu mới rồi, tôi sẽ vẫn coi con bé là em gái, và nhường lại con bé cho anh đấy.
Nói xong, Tống Hành Tư tắt máy. Khẽ nói nhỏ :
\- Liệu em trốn thoát khỏi tôi.
Tống Hành Tư làm xong việc liền cho người chuẩn bị hành lý quay về bên cô. Tống Hành Tư trên thương trường là một con cáo già. Anh luôn có những bước đi cẩn thận, de dặt. Nhưng khi đã yêu, anh không thể biết rằng mình đã làm gì.
....... Ở chỗ hắn. Trần Ngâm đang ngồi ghế sofa, cô ta uống ngụm trà nói :
\- Anh là chồng của Tiểu Mạn ?
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\- hết chap rồi..... hơi nhạt mong mọi người thông cảm. like nhiều vào để ủng hộ mình nhé ♡. Dạo này tụt like làm mình buồn quá. hic hic. Ai muốn cho cô và hắn gặp nhau luôn không ? A. Có B. Không
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]