2 ngày sau, khoảng 8h tối có xe ở trước cửa nhà cô, cô thấy vậy vui vẻ cầm những thứ liên quan đến mình đi . Vừa mở cửa xe thì thấy hắn đang ngồi nhìn chằm chằm vào cô . Cô nói :
- Người tôi sặc sỡ quá sao ? hay người tôi dính gì à ?
Hắn không nói gì quay đi nhìn thẳng đường trước mặt nói :
- Mau ngồi đi ! Em đang làm trễ giờ của tôi !
Cô nghe xong liền nhanh chóng ngồi vào xe . Người ngồi bên cạnh tên lái xe quay lại nhìn nói :
- Vậy hóa ra cô là người đó ! À ! Xin chào tôi là Hác Báo !
Cô cười nói :
- Xin chào ! Tôi là Trịnh Tiểu Mạn .
Hai người cười nói vui vẻ không biết người bên cạnh mặt đang đen như đít nồi, tỏa ra sát khí nồng nặc . Hai người dần dần không nói gì vì sat khí nồng nặc . Cô vì muốn phá bầu không khí này liền mở lời :
- Lâm Minh ! 5 Ngày nữa tôi về New York để lấy đồ !
Hắc Báo và tên lái xe nghe cô gọi thẳng tên lão đại của anh mà làm cho anh chảy mồ hôi hột , nhưng Lâm Minh thì khác, anh thích thú khi cô gọi anh là " Lâm Minh " . Hắn cười nói :
- Cô bé ! Em gọi tôi là gì ?
Cô cười quay sang nhìn hắn nói :
- Lâm Minh !
Hắn kéo cô lại gần mình nói :
- Như đã hứa ! Em sẽ bên tôi ! Chúng ta đăng ký kết hôn thôi !
Cô nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-nho-em-chay-dang-troi/151786/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.