Người đàn ông đó nhìn cô cười cười ,rồi gật gù nhằm nói rất ưng ý cô,ngoại hình nhỏ nhắn dễ thương biểu sao anh thích như vậy. Anh nhìn người đàn ông đó thì trong lòng không biết nói gì ? Chỉ là về sau ông ấy lại kể tật xấu của anh cho cô biết.
Người đàn ông, anh gọi là chú thật ra là anh em kết nghĩa của ba anh, dù là ba anh đã mất, nhưng người đàn ông đó vẫn không quên tình anh, xem anh như là con cháu trong nhà.
Và anh cũng vậy, cũng xem là người chú, người ba mà đã giúp đỡ anh, trong những lúc bước vào đời, vào xã hội đầy sóng gió này , và cũng là người dạy anh cách tàn nhẫn với kẻ thù như thế nào ?
Trong phòng ba người cùng nhau ăn tối rồi trò chuyện cùng nhau,cô ngồi kế bên anh nghe hai người đàn ông nói chuyện, cô cũng im lặng không nói gì, chuyện của đàn ông phận nữ nhi như cô, thì biết gì để nói.
Cô chỉ biết ngồi đó, lâu lâu thì cầm ly nước lên uống một ngụm là xong, anh nhìn qua cô thì không nói gì, chỉ là dưới bàn tay anh nắm lấy tay cô, cô nhìn qua anh, sau đó nói nhỏ với anh.
-- Sao vậy ?
-- Mệt không hay chúng ta về sớm nhé .
-- Không sao đâu ? Dù gì anh và chú ấy gặp lại có nhiều chuyện để nói mà, em không sao chú đừng lo.
Anh mỉm cười với cô,vô tình người đàn ông đó thấy thì cũng bất ngờ, không ngờ anh vì một cô gái mà lại cười như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-nho-cua-tong-tai-luu-manh/427018/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.