Đưa cô về đến cổng, cô tháo dây an toàn ra rồi quay qua nói với anh. 
-- Cảm ơn chú đã đưa tôi về. 
-- Ừm. nghỉ ngơi sớm mai tôi mà đến công ty không thấy cô trừ lương. 
-- Nè sao chú cứ bắt ép quá vậy. 
-- Tôi là sếp cô đấy. 
-- Bây giờ không còn là giờ làm nữa, nên chú không có quyền như vậy . 
-- Cô ăn nói với người lớn tuổi như vậy sao ? 
-- Được rồi, tôi không cãi với một ông chú già tận tám tuổi đâu. 
-- Cô... 
-- Xin phép chú tôi vào nhà đây ông chú già tận tám tuổi. 
Nói xong cô liền mở cửa chạy đi vào, cô đâu có ngu để bị bắt lại, xã được cục tức này tâm trạng cô vui hẳn ra ,còn ai kia thì gương mặt hầm hầm khó chịu, anh như vậy mà già, chỉ mới ba mươi đâu có già gì mấy nhìn cũng được. Anh nhìn mình trong gương xe soi qua soi lại trên mặt không hề có nếp nhăn,vậy mà cô gọi anh là chú già tận tám tuổi. Đúng là anh hơn cô tám tuổi nhưng anh vẫn còn phong độ hẳn ra,càng nghĩ càng mệt anh liền lái xe về biệt thự Phi Âu. 
Cô vào nhà thấy ba mẹ đang xem tivi liền chào hỏi. 
-- Ba mẹ con mới về. 
-- Nhiên nhi đó à, sao về tối quá vậy ? 
-- Dạ tại công ty có nhiều hồ sơ xử lý nên về trễ . 
-- Ừm. làm gì làm nhớ đi đường cẩn thận. 
-- Dạ con biết rồi con lên phòng đây. 
-- Ừm đi đi con. 
Cô đi lên phòng ,nhìn vào 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-nho-cua-tong-tai-luu-manh/426991/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.