Cô ngồi trên ghế sofa nhìn anh bằng căp mắt sắc lẹm đó,anh cười gượng gạo đi lại chỗ cô, ngồi kế bên cô thì bị cô nhích người ra khỏi anh,anh bất ngờ nhìn cô, trông khi cô khó chịu lên tiếng.
-- Người chú có mùi tốt nhất là đừng lại gần em.
Anh nghe cô nói vậy liền ngửi xung quanh mình thì đúng là có mùi của ả ta, anh ngước lên nhìn cô rồi sau đó không nói năng gì, liền đột ngột cởi toan cái áo sơ mi đó ném vào sọt rác,cô giật mình nhìn anh lên tiếng.
-- Chú làm gì vậy ?
-- Không phải em nói có mùi sao ? Tôi cởi áo ném đi là xong, còn không tôi đi tắm tẩy rửa cho sạch.
-- Chú có cần làm quá không dù gì cũng là cái áo mới, chỉ cần đi tắm còn cái áo đó giặt là được rồi.
-- Tôi không thích người phụ nữ khác đụng vào người tôi ngoại trừ em.
-- Ai biết được lúc hai người quen nhau có làm gì không ?
-- Tất nhiên là không, tôi luôn giữ tấm thân trong sạch để đến ngày găp em đó thôi.
-- Xì... không biết tin được không nữa.
-- Em không tin có thể hỏi trợ lý đó.
-- Chuyện đó liên quan gì đến trợ lý.
-- Lúc chưa găp em , câu ta còn giữ chức thư ký luôn đi theo tôi kể cả tiếp khách hay mời rượu,cậu ta đều làm và tất nhiên có chuyện gì xảy ra câu ta đều biết rõ.
-- Ừm... cũng có lý nhưng đâu thể nào trợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-nho-cua-tong-tai-luu-manh/3150657/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.