Nhìn ra cửa sổ thì trời đã tối vậy mà Tuyết Nhi còn chưa nấu đồ ăn. Nghĩ anh sắp về cô vội quay lưng định mở cửa phòng để xuống bếp nào ngờ anh đã ngồi ở sô pha, vắt chéo chân khoanh tay trước ngực. Không biết anh là người hay ma mà bước vào chẳng một tiếng động
- A..anh...anh ở đây từ khi nào, sao không. gõ cửa
- Đây là nhà tôi, tôi muốn ở đâu thì ở
Anh tiến lại bàn, mấy tờ giấy vẽ còn chưa được sắp xếp lại ngay ngắn, anh ngẫu nhiên cầm lấy một tờ
- Đây là lí do cô không nấu ăn?
Tuyết Nhi chạy lại giựt lấy bản vẽ thiết kế nhưng bị anh nhanh tay giơ lên cao. Do cô chỉ đứng đến vai anh nên giựt lại tờ giấy vẽ là đều không thể
- Hay hay để tôi xuống nấu gì đó cho anh nha
*Roẹt*
Không nói không rằng anh xé tờ giấy đang cầm trên tay rồi vò lại quăng vào sọt rác
- Tuyệt đối đừng có lần sau
Nhìn thấy một trong những bản thiết kế cả buổi cô cất công vẽ vậy mà bị anh xé rồi ném vào sọt rác khiến cô không kìm nổi tức giận
*Chát*
- Anh bị điên à? anh đang làm cái gì vậy hả
- Cô dám đánh tôi?
Vì không kìm chế được mà vừa nãy cô đánh anh hơi mạnh nên bây giờ má anh đã đỏ ửng lên
- T..tôi....tôi
Tuyết Nhi sợ hãi lùi lại phía sau cho đến khi bị dồn vào góc tường. Nhưng chỗ cô đứng cũng gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-nho-cua-han-tong/2823018/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.