Sáng hôm sau
Tuyết Nhi lim dim mở mắt, cô nhớ lại chuyện xảy ra tối hôm qua, không ngờ con người thật của học trưởng Nghiêm lại là như vậy. Thấy trên người mình đã mặc bộ quần áo khác, phần dưới cũng không thấy đau, huống hồ lại còn đang ở biệt thự
- Tối qua, Hàn Bạch Phong đến cứu mình thật sao?
Cô tự suy nghĩ nhưng lại không dám tin đây là sự thật. Mà thôi kệ đi, dù sao cũng nên cảm ơn anh ta một tiếng. Nhìn sang đồng hồ đã hơn bảy giờ ba mươi
Cô vội ngồi dậy, nhanh chóng vệ sinh cá nhân, thay quần áo rồi bắt xe đến công ty. Vừa đến TK, cô đi nhanh đến phòng chủ tịch, gõ cửa rồi bước vào
- Giờ này cô mới dậy đó hả?
Không rảnh để đôi co với Hàn Bạch Phong, cô còn có chuyện chính để nói
- Tôi...tôi muốn cảm.....cảm ơn anh về chuyện hôm qua
Vẻ mặt anh vẫn bình thuờng như chẳng có gì, nhin cô vài giây rồi nói
- Hạo Vũ nói phóng viên theo dõi cô nên tôi mới đến. Không cần cảm ơn
Tim cô như hẫng đi một nhịp, không biết tại sao có chút thất vọng. Tuyết Nhi cố gắng hỏi tiếp .
- Nếu không có phóng viên theo tôi anh sẽ không đến...đúng chứ?
Không do dự hay chần chừ anh nói như khẳng định
- Đúng
Dừng một lúc, Hàn Bạch Phong nói tiếp
- Nợ cô còn chưa trả bây giờ lại để TK mất thêm hợp đồng sau này an phân chút đi
- Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-nho-cua-han-tong/2822983/chuong-30.html