Đừng nhiều lời nữa, anh muốn tôi làm gì thì mới chịu thả Tuyết Nhi?
Lăng Sở không đáp lời Hàn Bạch Phong, anh ta nhìn sang Tuyết Nhi rồi nói
- Tôi thật sự rất ghen tị với cô ta đó, rõ ràng người đến trước là tôi mà
Cô vì câu đó mà làm cho bất ngờ, ngước mặt lên hết nhìn Lăng Sở rồi lại nhìn anh. Hàn Bạch Phong cũng không kém gì cô, vô cùng khó hiểu
Ghen tị? Đến trước?
-------------
Lăng Sở ngày xưa từng là một cô nhi lưu lạc đầu đường xó chợ
Trong một lần bị đám trẻ khác bắt nạt thì có một cậu bé đã bảo hai người vệ sĩ ra tay giúp cậu
Cậu nhóc đó không ai khác chính là Hàn Bạch Phong
- Nè, cậu có sao không?
Bạch Phong đưa tay về phía trước, tươi cười hồn nhiên nhìn cậu bé đáng thương kia
- Không, không sao
Lăng Sở nhút nhát đáp sau đó nắm lấy tay của Hàn Bạch Phong để đứng lên. Cậu ngây người nhìn thật kĩ gương mặt của người đã giúp mình
Đây là người đầu tiên cười với Lăng Sở nên bất giác trong lòng cậu lại nãy sinh ra một loại cảm giác khác lạ
- Bạch Phong à, chúng ta quay về nhà thôi
Nghe tiếng gọi của mẹ, Bạch Phong liền đáp lại ngay
- Dạ, con sẽ đến ngay
- Tạm biệt cậu nhé
Cậu nhóc Hàn Bạch Phong quay sang nhìn Lăng Sở nói lời tạm biệt rồi nhanh nhảu chạy về phía mẹ mình, bỏ lại một mình Lăng Sở tại công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-nho-cua-han-tong/2822955/chuong-47.html