Chương trước
Chương sau
Đã hơn một tuần về sống cùng Hàn Bạch Phong. Mọi việc trong căn biệt thự anh đều không cho Tuyết Nhi đụng tay vào. Người làm đều được Hạo Vũ kiểm tra kỹ lưỡng nên sẽ không có việc nội gián gì đó

Biết cô không thích ồn ào hay đông người nên những người làm đó đều chỉ làm theo giờ. Trừ họ ra thì cả biệt thự rộng lớn này chỉ có Tuyết Nhi, anh và quản gia Lâm

Nhưng có điều đó là mỗi lần anh đề cập về việc mang thai thì y như rằng Tuyết Nhi đều tìm cách từ chối hoặc lẫn tránh

Sáng hôm ấy, Tuyết Nhi đang ở trong phòng tắm thì điện thoại của cô lại vang lên tiếng chuông. Cô ở trong liền gọi với ra cho anh

- Bạch Phong, nghe điện thoại giúp em với, em để nó trong túi xách đấy

Bạch Phong liền đi đến bên chiếc túi xách đắt tiền của Tuyết Nhi, lấy ra điện thoại, là Phương Huyền gọi đến

- Chị Nhi, quốc vương vừa mới gọi cho em. Ngài ấy nói...

- Cô ấy tắm rồi, cô gọi lại sau đi

Dứt lời, Hàn Bạch Phong liền tắt máy, anh bỏ lại điện thoại vào túi xách thì đột nhiên anh lại phát hiện ra một vỉ thuốc gì đó ở bên trong. Tò mò lấy ra xem xét, vừa nhìn thấy nó anh liền có đáp án. Đây là thuốc tránh thai!

Cùng lúc đó, Tuyết Nhi đã bước ra bên ngoài với bộ vest nữ. Cô thấy vỉ thuốc trên tay anh thì có chút hoảng

Đây là thuốc cô nhờ Phương Huyền mua dùm mà, chính là lần Anh Thư bỏ thuốc vào rượu ở buổi tiệc công ty. Anh quay ra sau liền thấy Tuyết Nhi, vội đi đến hỏi cô

- Ngay cả thuốc tránh thai em cũng đã chuẩn bị. Em ghét sinh con cho anh tới vậy sao?

- Không phải như vậy, nghe em nói nè Bạch Phong

- Em không cần nói, anh hiểu mà

Nói rồi, anh liền cầm lấy áo vest rời khỏi phòng, đi xuống lầu rồi một mạch đến TK. Tuyết Nhi cũng không còn tâm trạng dùng bữa sáng, cô lái xe rồi cũng đến Maris

Vừa đến tập đoàn, Phương Huyền đã thông báo với Tuyết Nhi một tin càng làm tâm trạng cô trở nên xấu đi

- Quốc vương nói...chị không được ở cùng Hàn Bạch Phong. Còn nếu như chị phản đối thì ngài ấy sẽ đến thành phố B một chuyến

- Cái gì?

Tuyết Nhi đã kể hết mọi chuyện cho gia đình nghe rồi mà họ còn phản đối. Chẳng lẽ ông ngoại và cậu cô ghét Hàn Bạch Phong tới mức như thế này sao?

Tối hôm ấy, khi Tuyết Nhi về cũng chẳng thấy Hàn Bạch Phong đâu. Cô cứ ngỡ là công việc nhiều nhưng ai ngờ anh lại hẹn Thiên Vũ đi uống rượu

- Sao cậu cứ uống rượu mãi thế? Tuyết Nhi và cậu có chuyện gì sao?

- Đừng nhiều chuyện

Thiên Vũ bực tức nhưng nhìn người bạn thân cứ trút hết ly này đến ly khác nên cũng đành im lặng mà tiếp tục uống rượu

Tuyết Nhi ngồi ở ghế sô pha phòng khách đợi anh về. Đến mười hai giờ khuya, cũng chẳng thấy Hàn Bạch Phong đâu. Quản gia Lâm thấy cô vẫn còn thức nên lo lắng nói

- Thiếu phu nhân cứ ngủ trước đi, để tôi đợi thiếu gia

- Không sao, con đợi được mà. Bác vào phòng ngủ đi

Cô đi đi lại lại ở phòng khách, lấy điện thoại gọi cho Hàn Bạch Phong. Tiếng chuông reo nhưng chẳng ai nhấc máy

Mãi đến hơn một giờ, Tuyết Nhi nghe tiếng chuông bèn chạy ra ngoài cổng rào. Vừa mở ra đã thấy Thiên Vũ đỡ anh

- Sao lại uống say như vậy chứ?

- Anh phụ em đưa anh ấy vào nhà nhé!

Sau khi xong, Thiên Vũ cũng lái xe ra về trong lòng lại dáy lên nổi sợ vô hình. Đã khuya thế này, anh còn chưa về thế nào Thiên Anh cũng sẽ giận mất cho coi. Nếu như giận thật thì anh sẽ tính sổ với tên Hàn Bạch Phong đáng chết kia

Tuyết Nhi đỡ anh nằm trên ghế sô pha còn mình đi vào bếp pha một ly nước chanh để Hàn Bạch Phong giải rượu



Từ bếp bước ra, Tuyết Nhi đặt ly nước lên bàn toang định đỡ anh ngồi dậy thì Hàn Bạch Phong đã nắm lấy tay cô kéo xuống làm Tuyết Nhi ngã nhào vào lòng anh

- Vợ, anh xin lỗi vì anh mà con của chúng ta mới mất. Em không muốn sinh con cho anh cũng được. Vợ ơi, anh xin lỗi

Tuyết Nhi không định ngồi dậy. Cô đây đâu phải là không muốn sinh con cho anh, chuyện lúc sáng chỉ là hiểu lầm thôi. Đợi đến sáng mai, Tuyết Nhi sẽ nói rõ ràng với anh

Hàn Bạch Phong vòng cánh tay to lớn ôm chặt lấy eo cô. Vậy là tối nay đành phải ngủ ở sô pha rồi!

Tuyết Nhi tiện tay tháo hai ba chiếc nút áo của anh rồi đặt tay mình lên người Hàn Bạch Phong nhắm mắt lại ngủ một giấc đến sáng hôm sau

Vừa thức dậy đã thấy có gì đè lê người mình, nhìn lại thì ra là Tuyết Nhi. Vì hôm uống có hơi nhiều nên vừa tỉnh đầu đã hơi nhức nhức. Chuyện tối hôm qua như nào, Hàn Bạch Phong cũng nhớ không rõ

Một lúc sau, Tuyết Nhi cũng từ từ mở mắt, nhận thấy anh đã tỉnh táo, cô liền lên tiếng minh bạch

- Thuốc tránh thai hôm qua anh thấy em chỉ dùng duy nhất lần về nước. Lúc đó chúng ta vẫn còn hiểu lầm, em không muốn có thai với anh là thật. Em chỉ là quên vứt nó thôi nhưng anh phải tin em, trừ lần đó em chưa từng dùng lại nó

- Anh tin em...hôm qua anh chỉ sợ em vẫn còn chưa nguôi ngoai được chuyện quá khứ. Nhất thời giận bản thân nên mới đi uống vài ly

Tuyết Nhi ngước lên nhìn anh tiếp tục lời nói

- Đã nói là không nhắc về quá khứ nữa mà. Nhưng, em vẫn chưa tính sổ với anh đấy

- Hửm?

Cô dùng tay nhéo mạnh vào người Hàn Bạch Phong, giở giọng mèo nhỏ mà dạy dỗ người đang ôm mình

- Uống vài ly của anh là say bí tỉ, không biết trời đất đó hả? Anh vừa mới tỉnh lại thì giờ đã đi uống rượu, anh đang xem thường sức khỏe của mình đúng không?

Hàn Bạch Phong chỉ biết im lặng, thấy thế Tuyết Nhi lại tiếp tục

- Còn nữa, ai cho anh hút thuốc chứ?

- Sau này...anh sẽ thay đổi mà

Hai người cứ nằm nói mãi mà quên luôn giờ giấc. Đến lúc nhìn vào điện thoại thì đã gần tám giờ sáng. Cứ nghĩ họ sẽ cuống cuồng lên để đến công ty nhưng không, anh và cô quyết định dành ra hôm nay để ở nhà

Hàn Bạch Phong đưa cô đi mua sắm, ghé qua cửa hàng nổi tiếng nhất ở trung tâm. Bỗng chốc anh và cô trở thành tâm điểm của những vị khách lạ mặt. Họ cứ ngỡ mình may mắn được gặp ngôi sao nổi tiếng nào đó

Tuyết Nhi lấy một chiếc váy ướm thử lên người rồi quay sang hỏi anh

- Thế nào, đẹp không?

Hàn Bạch Phong xem xét kỹ lưỡng rồi nhíu mày lắc đầu

- Hở quá, đổi bộ khác đi

Chỉ là trễ vai một chút mà đã nói hở. Thật không hiểu nổi anh

Tuyết Nhi đành tìm một chiếc váy khác không quá hở hang. Thấy được chiếc váy như ý định cất lời thì Hàn Bạch Phong đã nhanh hơn mà nói

- Ngắn quá, không được

Thấy nét mặt Tuyết Nhi khó chịu nhìn mình, anh vội bước đến lựa đi lựa lại cuối cùng lấy ra một bộ ưng ý

- Rất hợp với em

Tuyết Nhi nhìn bộ váy anh đang cầm thì chỉ cười gượng. Nó còn kín hơn cả chữ kín. Đầm dài qua gối, tay dài đã thế còn cao cổ. Nhìn cô có vẻ không thích, Phong lại Hàn Bạch nói thêm

- Hay là anh mua cả cửa hàng này cho em, không cần phải lựa tới lựa lui

- Không được lãng phí tiền như vậy

Ở cửa hàng thời trang một buổi cuối cùng cũng chọn ra mấy bộ vừa ý. Sau đó, cả hai cùng dùng bữa tại một nhà hàng sang trọng chuyên phục vụ món Pháp



Cả hai cùng ăn trưa cùng nhìn ngắm toàn cảnh thành phố từ trên cao. Đôi mắt Tuyết Nhi hạnh phúc, ý cười nhìn anh

- Em ước gì chúng ta sẽ mãi mãi như thế này

- Đương nhiên là sẽ như thế này mãi mãi rồi. Ngày tháng đau khổ đã qua, sau này chúng ta chỉ có vui vẻ và hạnh phúc

- -------------

Tối hôm ấy

Sau khi ăn tối xong, Tuyết Nhi đã nhanh chóng đi lên lầu còn anh thì phải bận xử lý công việc ở thư phòng

Tuyết Nhi đi đi lại lại chờ anh trở về phòng như có chuyện quan trọng cần làm nhưng đợi mãi cũng chẳng thấy. Cuối cùng cô đành phải đi qua thư phòng của Hàn Bạch Phong

Anh chăm chú xem tài liệu mà không biết bây giờ đã hơn mười giờ. Lúc Tuyết Nhi bước vào thì anh vẫn còn làm việc. Cô nhẹ nhàng bước đến khẽ nói với Hàn Bạch Phong

- Ông xã, chúng ta về phòng ngủ đi

Vừa nghe Tuyết Nhi nói, anh vội nhìn sang đồng hồ. Đã trễ như vậy rồi sao? Thế là Hàn Bạch Phong bỏ lại hồ sơ sang một bên rồi cùng cô trở về phòng ngủ

Vừa bước vào trong, Tuyết Nhi vội đóng chặt cửa sẵn tiện khóa luôn chốt. Sau đó, cô lại chủ động ôm lấy Hàn Bạch Phong

- Em không muốn ngủ nữa

- Hửm

Anh đưa ánh mắt khó hiểu nhìn Tuyết Nhi

- Đêm nay...chúng ta cùng thức có được không?

Nói rồi, cô cởi áo choàng bên ngoài xuống để lộ ra chiếc áo ngủ vô cùng gợi cảm. Sau đó, liền kéo Hàn Bạch Phong đi đến bên giường

Anh nhất thời không thích ứng được với hành động của Tuyết Nhi ấp úng hỏi cô

- Vợ à...em...

Cô không để anh nói thêm, bèn đưa ngón trỏ đặt lên môi Hàn Bạch Phong

Từ nãy đến giờ, người chủ động chính là cô. Tuyết Nhi đẩy ngã anh xuống rồi với lấy chiếc khăn lụa được chuẩn bị từ trước trên tủ đầu giường. Sau đó, đem nó mà trói lấy hai tay Hàn Bạch Phong

Vì là lần đầu chủ động thế nên cô có chút lúng túng, không biết làm gì. Tuyết Nhi đành bắt đầu từ môi anh. Cô cúi xuống đặt lên môi Hàn Bạch Phong một nụ hôn rồi khẽ thì thầm bên tai anh bằng một giọng đầy mê hoặc

- Chồng à, em muốn sinh con

Nụ hôn vụng về của Tuyết Nhi làm anh có đôi chút khó chịu. Hàn Bạch Phong đành phải tự tháo lấy chiếc khăn ra khỏi tay mình, lộn người vật Tuyết Nhi nằm dưới thân. Bỗng chốc anh từ thế bị động đã trở thành người chủ động

Anh từ từ hôn lấy môi Tuyết Nhi. Cô dần cảm nhận được đầu lưỡi của Hàn Bạch Phong đang tiến vào khoang miệng. Bị anh hôn đến mơ màng đầu ốc, chiếc đầm ngủ trên người cũng đã bị lột sạch từ lúc nào

- Ưm...Bạch Phong...tắt đèn đi anh

- Không cần, anh muốn nhìn em thật kỹ

Giọng cô nỉ non nói khẽ vào tai anh. Vừa dứt lời, Hàn Bạch Phong liền cắn nhẹ vào vành tai Tuyết Nhi khiến cô khẽ rên lên một tiếng

- Ư..ưm...ưm...

Hàn Bạch Phong cũng nhanh chóng cởi nốt quần áo trên người mình. Bàn tay cứng rắn không yên vị mà xoa nắn đôi gò bồng. Tuyết Nhi dang cánh tay thon dài vòng qua cổ, luồn vào trong mớ tóc ngắn của anh

- Ưm...Bạch Phong...

...----------------...

Diễn biến phía sau các bạn tự suy diễn nhe.Mình không rành chn này lắm đâu:))))))
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.