Đứng ngồi không yên một hồi, Đức thật sự là đứng ngồi không yên, vì muốn an lòng, y liền chạy xuống lầu chờ Cung Phi Vũ.
Hứa Dật đang cao hứng bận nấu ăn nghe động tĩnh, tò mò đi ra, nhìn bộ dáng Đức như muốn xuống lầu, chần chờ hỏi: “Đi đâu vậy?”
“Không có việc gì, tôi xuống lầu chờ ông chủ.” Đức cười ha hả pha trò nói.
“À, vậy anh mau đi đi.” Hứa Dật nhẹ nhàng thở ra, cười tủm tỉm xua tay nói.
“Tiểu tử này, còn nhiều thời gian, về sau kìm chế một chút.” Đức cười mắng một câu sau đó không để ý đến Hứa Dật mau chóng đi xuống lầu.
“Đại ca ca, sao còn chưa tới. Thật đói.” Tiểu Lam sở sờ bụng nhỏ, hướng Cung Phi Vũ oán giận nói.
“Đến nhanh thôi, em chờ môt chút.” Cung Phi Vũ an ủi nói.
Nhưng nội tâm hắn lại là như vậy, Đức, ta nhất định đem ngươi ném cho Lăng Việt, để y đem ngươi cường bạo một lần lại một lần.
Đang lúc Đức trông chờ mòn mỏi, chiếc Bugatti của lão bản rốt cuộc cũng xuất hiện trong tầm mắt, Đức phấn khích nhảy dựng lên, mãnh liệt phất phất tay, lại phất phất tay.
Bugatti xinh đẹp vẫn tiếp tục chạy, nhanh chóng dừng lại sát mặt Đức.
Đức bị doạ sắc mặt tái nhợt, trong lòng thầm nghĩ, lão bản nhất định là cố ý, nhất định là cố ý, ô ô ô.
Cung Phi Vũ ở trong lòng cười đắc ý, cao lãnh xuống xe, bế Tiểu Lam xuống, dùng sức đóng sầm cửa, không hờn không giận nhìn về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-nhanh-yeu-anh-di/1969596/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.