Hai tay Nhiếp Tử Vũ vô lực chống đỡ tại vòm ngực to lớn của anh, cơ thể cô quấn quýt trên lồng ngực, khuôn mặt nhỏ nhắn bởi vì nụ hônnóng bỏng vừa rồi của anh mà đỏ hồng lên như một đóa hoa hồng diễm lệ. Cô thâm tình nhìn thẳng vào anh, dù cho lúc trước còn có sự thẹn thùng băn khoăn, nhưng giờ phút này sớm đã đổi thành đầy ham muốn.
"Em xác định sao?" Nhiếp Tử Phong đột nhiên đình chỉ động tác của mình, bởi vì anh muốn cho cô một cơ hội cuối cùng.
".. Vâng!” Kềm chế lại sự thẹn thùng trong nội tâm, Nhiếp Tử Vũ chủ động tách hai chân ra, ngồi chồm hỗm lên anh hai chân khoác lên hai bên hông của anh: "Em đã rất sẵn sàng..." Bởi vì cô cũng muốn anh.
Chiếm được hai lần khẳng định của cô, Nhiếp Tử Phong cười ôn nhu vừa chạm vào đôi môi lúc trước đã bị chính mình hôn đến sưng đỏ, đặt một nụ hôn lên đó, sau đó lưu loát cởi bỏ móc khóa nịt vú của cô, lập tức một đôi bạch thỏ đẫy đà bật lên lộ ra ngoài. Cặp mắt của Nhiếp Tử Phong đỏ rực, thần kinh của anh đã bị kích thích.
Mặc dù Nhiếp Tử Vũ rất thẹn thùng, nhưng cô cố kềm chế rồi. Cô cắn răng, hàng lông mi vừa dài vừa dày của cô bởi vì con mắt chớp chớp mà giống như cánh bướm bay múa, bộ dáng cắn môi, nũng nịu của cô đủ để làm cho dục vọng của Nhiếp Tử Phong bị chinh phục. Hô hấp Nhiếp Tử Phong bắt đầu rối loạn, anh càng bị căng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-ngoan-ngoan-de-ta-yeu/3233578/chuong-228-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.