Mà Nhiếp Tử Vũ, người đang ngồi quay lưng lại với Nhiếp Tử Phong thì đang đưa tay lên che miệng cười trộm, nơi đáy mắt tràn ngập sự xúc động sâu sắc. Đáng tiếc là nhóc con đang ở trong ngực mẹ kia lại chưa biết gì, nhìn thấy vẻ mặt của mẹ mình lúc thì tràn đầy tức giận, một lúc sau lại thấy cười trộm rất vui vẻ, trên gương mặt phấn nộn kia liền biểu lộ rõ sự nghi hoặc, cái đầu nhỏ lập tức bắt đầu ngọ nguậy nhốn nháo.
"Anh…Anh yêu cô ta? Chậm chạp một lúc Sở Nhan mới kịp phản ứng lại, lên tiếng hỏi, sự đả kích này khiến cho cô ta không thể kìm chế nổi cảm xúc, nên đã để cho âm lượng cất cao lên.
"Đúng vậy!" Nhiếp Tử Phong thừa nhận không chút do dự, trong đáy mắt đen nhánh kia tràn ngập sự kiên định, làm cho người khác khó có thể xem thường."Mà đó cũng chính là nguyên nhân để hôm nay tôi gọi cô tới đây." Anh cười lên một tiếng đầy vẻ lạnh lùng, sau đó móc từ trong túi ra chiếc điện thoại mà anh chưa trả lại cho Nhiếp Tử Vũ. Anh mở lại tin nhắn có những tấm hình ướt át rồi đặt ở trước mặt của Sở Nhan, ánh mắt của anh chiếu vào cô ta.
Đến lúc Sở Nhan nhìn thấy rõ những tấm ảnh chụp hiện lên trên màn hình kia thì xoạt một cái, sắc mặt của cô ta lập tức liền thay đổi. Hai mắt của Sở Nhan trừng lớn, đôi môi run rẩy như muốn nói điều gì, nhưng đến khi ánh mắt của cô ta chạm phải cái nhìn sắc lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-ngoan-ngoan-de-ta-yeu/3233528/chuong-203-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.