Đôi mắt đen láy của Lạc Thuần hiện lên sự lạnh lùng, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy vẻ tức giận, cô ta trừng mắt nhìn chằm chằm vào Dịch Minh Lan, sức lực trên cổ tay tăng lên một chút. Còn Dịch Minh Lan mặc dù nở nụ cười, nhưng nụ cười của cô ta cũng không chạm tới đáy mắt, đôi mắt kia cũng hung tàn không thua kém gì Lạc Thuần, móng tay sắc bén của cô ta cũng đâm vào da thịt của Lạc Thuần, một chút một chút một, chỉ một lát sau làn da trắng nõn của Lạc Thuần cũng trở nên đỏ ửng.
Hai người cùng tranh chấp với nhau, mãi cho tới khi Nhiếp Tử Phong đi tới bên cạnh hai người. Die~nn ddan leê Quy ido nn.
Sắc mặt của Dịch Minh Lan lập tức thay đổi làm ra vẻ đau khổ, cau mày, dùng ánh mắt điềm đạm đáng yêu để nhìn Lạc Thuần nói: “Vũ Vũ, cô đang nói cái gì vậy? Vì sao tôi nghe mà không hiểu là cô đang nói gì vậy?” Vẻ mặt kia, giả vờ vô cùng giống.
“Cô…” Thấy cô ta lại giả vờ giả vịt, lửa giận của Lạc Thuần lại càng bùng lên, Lạc Thuần cắn răng, nheo đôi mắt nguy hiểm lại, lúc đang định nói cái gì tiếp, thì một bàn tay to khác chen vào, đẩy hai người đang giằng co ra.
“Hai người đang làm cái trò gì ở đây!” Mạnh mẽ kéo hai người ra hai bên, Nhiếp Tử Phong dùng ánh mắt khó chịu liếc nhìn Lạc Thuần đang há hốc miệng nhìn mình, chân mày nhíu lại thật sâu hỏi: “Cô làm gì ở đây?”
Ánh mắt của Dịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-ngoan-ngoan-de-ta-yeu/3233500/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.