Editor: Táo đỏ phố núi
Minh Hạo cũng không vội, đứng yên tại chỗ nhàn nhạt nhìn về phía Nhiếp Tử Phong đang đi về phía bọn họ, nở một nụ cười xán lạn, lộ ra vẻ như chợt hiểu: “Tôi còn tưởng ai tới, thì ra là anh à.” Giống như căn bản cậu ta không biết anh đang đứng ở đó.
Ánh đèn đường chiếu lên người của Nhiếp Tử Phong, trên người anh lạnh lẽo không có chút độ ấm nào. Một đôi mắt đầy vẻ nguy hiểm, nhìn giống như con dã thú đang nhìn con mồi, nhìn chằm chằm vào cánh tay cậu ta đang nắm lấy tay của Nhiếp Tử Vũ, môi mỏng mím chặt lại, lộ ra sự lạnh lẽo.
Nhiếp Tử Vũ cảm nhận được một cách rõ ràng hơi thở lạnh lẽo phát ra từ trên người của Nhiếp Tử Phong, nhịn không được mà hơi run rẩy, vội vã lấy cùi chỏ chọc vào ngực của Minh Hạo, nhỏ giọng nói với cậu ta: “Anh mau đi đi nhanh lên.” Nhân lúc vẫn chưa xảy ra chuyện gì.
Nhưng Minh Hạo lại không để ý tới lời nói của cô, mà mỉm cười nhìn Nhiếp Tử Phong, cũng không nói gì nữa.
Minh Hạo cười tươi nhìn thẳng vào ánh mắt lạnh như băng của Nhiếp Tử Phong, bốn mắt nhìn nhau, cho dù hai người không hề nói chuyện một câu nào, nhưng trong không khí vẫn đầy mùi thuốc súng.
“Đi thôi.” Rất sợ xảy ra chuyện gì, Nhiếp Tử Vũ không nhịn được kéo kéo cánh tay của Minh Hạo tránh ra, đẩy anh đi lại vị trí ghế lái.
Nghe vậy, lúc này ánh mắt mang ý cười của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-ngoan-ngoan-de-ta-yeu/3233487/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.