Editor: Táo đỏ phố núi
Cô cũng muốn nhìn xem rốt cuộc đó là hình ảnh gì mà khiến anh trở nên như vậy.
Thái độ của cô không chút sợ hãi nào khiến cho anh cảm thấy lạnh lẽo. Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ sao, đã như vậy thì anh cũng không cần phải lo lắng gì nữa. “Được!” Sao đó anh móc chiếc điện thoại di động ra, bấm vào chỗ album rồi mở một tấm hình ra đưa tới trước mặt của cô.
“Em vẫn không chịu thừa nhận sao?” Anh đau lòng nói. Nếu như chỉ là một nụ hôn sẽ không khiến anh bốc hoả như vậy, mấu chốt là sau khi cô làm chuyện như vậy xong vẫn còn tỏ ra rất vô tội, điều này khiến cho anh vô cùng thất vọng và đau khổ.
Ánh mắt của Nhiếp Tử Vũ nheo lại nhìn về phía tấm ảnh trên màn hình, vốn chỉ suy đoán có lẽ có một cô gái rất giống mình, nhưng khi cô nhìn thấy rõ, thì lại cảm thấy mình đã nghĩ sai rồi.
Không phải rất giống, cũng không phải tương tự, mà là giống nhau như đúc! Cô gái ở trong hình đang hôn người đàn ông, mặc dù chỉ chụp nửa khuôn mặt, nhưng mà nét mặt tinh xảo như vậy thì chỉ cần gặp qua là không quên được, thậm chí ngay cả cách ăn mặc cũng cực kỳ giống phong cách của cô!
“Chuyện này…” Sao có thể… Điều này sao có thể! Bởi vì nhìn thấy điều này, Nhiếp Tử Vũ tái xanh mặt, cô run run lắc đầu muốn giải thích cái gì, nhưng mà lời nói tới miệng lại không nói nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-ngoan-ngoan-de-ta-yeu/3233456/chuong-141-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.