Editor: Táo đỏ phố núi
Lúc Nhiếp Tử Phong tựa vào trên vai của cô khốc, Nhiếp Tử Vũ rất muốn nói chuyện mình đang mang thai với anh, nhưng mỗi khi cô định mở miệng thì lại nghe thấy tiếng khóc của anh, cho nên tất cả những lời định nói ra lại nuốt vào trong miệng.
Bên tai, tiếng khóc nức nở của anh vẫn không dứt; trong lòng, cũng quặn thắt lại vì anh.
Cuối cùng Nhiếp Tử Vũ vẫn quyết định, chờ tất cả chuyện này kết thúc thì lại nói với anh…
....
Ở ngoại ô thành phố Đài Bắc, nghĩa trang Thiên Đường, kế núi gần sông, quang cảnh thanh tĩnh. Dieen ndk dan/le eequh ydo nnn.
Mây đen u ám, không khí trong nghĩa trang rất trang nghiêm, mưa bụi bay lất phất xuống, chạm vào lá cây tạo thành những tiếng lạch tạch, khiến cho bầu không khí đang yên ắng càng trở nên đau buồn hơn.
Một bia mộ mới tinh, ở trước đó có vài người thân và bạn bè đang đứng, bọn họ đều cúi đầu mặc niệm tạm biệt người đã từng là truyền kỳ trong giới kinh doanh được khắc trên bia mộ.
Trong đó, Nhiếp Tử Vũ mặc một bộ âu phục màu đen tới đầu gối, khiến cho da thịt trắng tinh của cô hiện lên rất chói mắt, cô giơ cao cây dù lên che chở ở bên cạnh của Nhiếp Tử Phong, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ đau thương.
Cô biết mấy ngày nay anh vì xử lý hậu sự cho ba Nhiếp mà không được nghỉ ngơi chút nào, cũng không được ăn một bữa cơm cho tử tế. Nhìn bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-ngoan-ngoan-de-ta-yeu/3233449/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.