Editor: Táo đỏ phố núi
"Chưa đủ." Nhìn anh bởi vì lửa dục mà sắc mặt trở nên nôn nóng, trong lòng Lạc Thuần cười đắc ý. lee qyu dno. Cô ta rút tay mình ra, sau đó hai tay chống lên bờ vai của anh, cố tình dùng chỗ mềm mại của mình cọ sát vào chỗ đang nhô ra của anh, cười ái muội nói: “Thế nào? Người ta có tiến bộ không?”
"Ừm, hừ." Đáp lại là một tiếng rên đau đớn của Nhiếp Tử Phong.
Côn thịt của anh giống như con mãnh thú được thả ra khỏi lồng nhốt, toàn thân của Nhiếp Tử Phong đau đớn và căng thẳng. Nhưng lại không chịu được động tác càn quấy của cô ta, anh ngăn cản động tác của cô ta lại.
"Tiểu yêu tinh, bây giờ đến phiên anh rồi!” Nói xong, không đợi Lạc Thuần phản ứng đã cởi chiếc quần lót của mình ra rồi.
Nhìn bộ dạng vội vã của anh, Lạc Thuần cười tới mức run rẩy cả người.
Giữa lúc Nhiếp Tử Phong muốn kéo nốt vật trở ngại cuối cùng giữa hai người, thì ngoài cửa lại một lần nữa vang lên tiếng gõ cửa. “Tổng giám đốc, Vương tổng đã tới rồi ạ.” dfien ddn lie qiu doon
Nghe vậy động tác của Nhiếp Tử Phong nhất thời dừng lại, đổi lại tới lượt Lạc Thuần khẩn trương.
"Mặc kệ ông ta, chúng ta tiếp tục." Nói xong thì dâng đôi môi đỏ mọng của mình lên. Nhưng mà Nhiếp Tử Phong lại quay đầu đi, tránh thoát cô ta.
"Vũ Vũ ngoan, một lát nữa chúng ta sẽ tiếp tục.” Nhiếp Tử Phong đặt cô ts xuống đất,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-ngoan-ngoan-de-ta-yeu/3233447/chuong-134-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.