Ngày phụ nữ Việt Nam chúc các chị, em luôn xinh đẹp tới già luôn, tiền đầy ví, tình đầy tim, soái ca đầy đường, đọc truyện trên diễn đàn thì tràn đầy niềm vui "-" $$$$
Editor: Táo đỏ phố núi
Nước mắt của cô, khiến cho người đàn ông đang cúi đầu hôn ở cổ cô dừng lại động tác. Từ từ ngẩng đầu lên, khuôn mặt tuấn tú của anh dưới lớp mặt nạ nhìn vào khuôn mặt nhoè nhoẹt nước mắt dưới lớp mặt nạ của cô, vẻ mặt của anh cũng trở nên rối rắm.
Anh nhẹ nhàng gỡ chiếc mặt nạ của cô ra, nhìn thấy khuôn mặt loang lổ nước mắt hiện ra, trong lòng anh đau xót.
"Ngoan, đừng khóc nữa, được không?" Anh dịu dàng an ủi, cúi đầu hôn những giọt nước mắt của cô. Táo đỏ le^e quyy do^nn.
Bởi vì đột nhiên anh trở nên dịu dàng, cho nên Nhiếp Tử Vũ cũng không còn khóc nữa. Dùng chút sực lực còn lại của mình, mở to đôi mắt ra nhìn anh, nghẹn ngào nhìn anh một cái.
"Cô gái ngoan của anh.”Thấy cô rốt cuộc cũng không còn khóc nữa, người đàn ông lại bắt đầu vừa di chuyển lên bắp đùi thon dài của cô, vừa dùng giọng nói êm ái dụ dỗ, nói: "Anh yêu em, hãy giao mình cho anh được không? Thả lỏng, anh sẽ không làm em bị thương..."
Lời nói của anh giống như có ma lực vậy, rõ ràng cảm nhận được đôi bàn tay mang theo vết chai đang vuốt ve ở trên người mình, nhưng mà Nhiếp Tử Vũ lại ngoan ngoãn nằm yên, nhắm mắt lại, khi anh đụng vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-ngoan-ngoan-de-ta-yeu/3233434/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.