Editor: Táo đỏ phố núi
Sau khi ý thức được khả năng xảy ra chuyện này, trong nháy mắt Nhiếp Tử Phong trở nên ngây người, đầu óc trống rỗng. Nhưng sự nghi hoặc của anh không kéo dài được bao lâu, thì câu nói sau đó của mẹ Nhiếp lập tức khẳng định suy nghĩ của anh là đúng.
Biết sớm muộn gì anh cũng sẽ biết được sự thật này, nhưng cuối cùng mẹ Nhiếp vẫn không đành lòng, cho nên quay đầu lại, nức nở nói:
"Con trở nên như vậy đều là do cô ta làm hại!” Bà cũng không nhịn được nữa, không giữ hình tượng nữa mà khóc rống lên, tất cả sự ra vẻ hồi nãy bị huỷ trong chốc lát.
Đứng ở một bên, Nhiếp Tử Vũ không thể hiểu được ý tứ trong lời nói của bà, cho tới khi đột nhiên đôi mắt của Nhiếp Tử Phong tối sầm lại, cúi nhìn hai chân của mình giống như là nổi điên lên, cô mới hiểu ra được.
Cô khiếp sợ lấy tay che miệng mình, nước mắt trên hốc mắt thi nhau chảy xuống, trong lòng dâng lên loại cảm giác khó chịu như dời sông lấp biển.
Tại sao có thể như vậy, tại sao lại có thể như vậy!
Cô trợn mắt, há hốc miệng nhìn hai chân đã không còn chút cảm giác của anh, sự áy náy xen lẫn tự trách khiến cho nước mắt càng thi nhau rớt xuống. Cô muốn ngăn cản hành động điên cuồng của anh, nhưng bàn tay mới đưa lên một nửa, cô đã lùi lại. Die~nn ddan leê Quy ido nn.
Cô sợ hãi, vô cùng sợ hãi. Cô không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-ngoan-ngoan-de-ta-yeu/3233408/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.