Editor: Táo đỏ phố núi
Làm sao có thể!
Chuyện này sao có thể!
Nhìn thấy đối diện lộ ra một khuôn mặt xinh xắn nhỏ nhắn, giờ đây trong lòng của Nhiếp Tử Phong đã không thể dùng hai từ ‘Khiếp sợ’ để hình dung được nữa.
Nếu như cô ấy không phải là Vũ Vũ, vậy cô ấy là ai? Chẳng lẽ anh đã đoán sai thật sao? Cô ấy không phải là Vũ Vũ mà chỉ là Vũ Vũ trong tưởng tượng với hình hài của Nana?! die,n; da. nlze.qu; ydo /nn.
Khi anh nhìn thấy ánh mắt thất thần và hốc mắt sưng đỏ của cô, cùng với gương mặt tiều tuỵ, trong lòng lập tức dâng lên một cảm giác thương cảm và xót xa.
"Anh đã thấy toại nguyện chưa?" Giọng nói của Nhiếp Tử Vũ có chút nghẹn ngào, cô mạnh mẽ trừng to hai mắt lên nhìn vẻ mặt kinh ngạc và áy náy của Nhiếp Tử Phong, cô có cảm giác phức tạp không phân biệt được rõ ràng, cười tự giễu nói: “Xem ra cách ứng xử của em rất tệ, khiến cho người khác nghi ngờ em là giả mạo.”
"Vũ Vũ..." Tự biết ngượng, một lúc lâu sau Nhiếp Tử Phong cũng không nói nên lời, mới vừa rồi cả vú lấp miệng em giờ phút này đã biến mất không thấy đâu.
Coi như không nhìn thấy ánh mắt áy náy của anh, vẻ mặt của Nhiếp Tử Vũ tái xanh đứng lên, ném ra một câu nói: "Bỗng dưng em không nuốt nổi bữa ăn khuya này nữa rồi, mọi người cứ từ từ dùng tiếp.” Nói xong, cầm lấy túi xách đi ra bên ngoài, hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-ngoan-ngoan-de-ta-yeu/3233394/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.