Cám ơn @nâm không cao, @pewuy1506, @Diep Han Nhi Tuyet, @Sakura_2016, @Ngọc Hân_5294, @hânhânn đã ủng hộ nhiệt tình nhá!!!
Editor: Táo đỏ phố núi
Đem hành lý của cô chuyển vào bên trong khách sạn mà chính mình đã đặt từ trước, Lãnh Duy Biệt bớt chút thời gian đến đón ở sân bay sau đó quay trở về công ty. Trước khi đi vẫn không quên nói cho Nhiếp Tử Vũ địa chỉ công ty nhà mình, muốn cô không có việc gì thì đến tìm mình. dfien ddn lie qiu doon
Sau khi Lãnh Duy Biệt đi khỏi, Nhiếp Tử Vũ dọn dẹp lại rồi sau đó đi rửa mặt chải đầu, thời gian cũng đã tới bốn giờ chiều. Sau khi nhìn thời gian cũng đã tới lúc rồi, cô mới cầm điện thoại lên sau đó bấm một dãy số đã lâu không gọi.
"Alo?" Đầu dây bên kia truyền tới một giọng nói cáu kỉnh.
"Ừ, mình là Nhiếp Tử Vũ."
"Nhiếp Tử Vũ? Có chuyện gì? Có chuyện gì thì mau... Nhiếp Tử Vũ?!!!" Sau đó đầu dây bên kia truyền tới tiếng đồ vật va chạm ầm ầm không biết nói cái gì, đột nhiên liền hét lên: "Cậu còn dám gọi điện thoại cho mình? Nhiếp Tử Vũ, có phải là cậu không muốn sống nữa không! Vô cớ biến mất ba năm, bây giờ lại gọi điện thoại tới cho mình, xem..." dfien ddn lie qiu doon
Tự biết mình có lỗi, thừa dịp cô ấy bắt đầu nổi bão, Nhiếp Tử Vũ vội vàng giải thích: "Xin lỗi, xin lỗi, cậu xem, không phải là mình đang gọi điện thoại cho cậu hay sao!"
Đầu dây bên kia tiếng mắng chửi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-ngoan-ngoan-de-ta-yeu/3233371/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.