- Vũ Vũ, em đang nói cái gì vậy?
Nhiếp Tử Phong cố gắng lấy lại tinh thần, nhíu mi hỏi.
Bởi vì cả ngày nay làm việc mệt mỏi, cộng thêm thái độ như thế này của Nhiếp Tử Vũ nên hắn cảm thấy rất đau đầu. Nhướng mắt, nói:
- Anh rất mệt, anh không muốn lại cãi nhau với em, có được hay không?
Hắn dịu giọng năn nỉ.
Vừa nghe hắn nói mệt mỏi thì Nhiếp Tử Vũ lập tức liên tưởng đến những chuyện có thể xảy ra giữa hắn và cô gái kia, lập tức mắt lại ửng đỏ, nước mắt trào ra.
- Anh đi đi, anh đi đi, em không muốn anh ở đây, anh không cần phải đến đây đâu.
Nhiếp Tử Vũ vừa hét lên vừa muốn đẩy hắn đi ra ngoài.
- Vũ Vũ ...
Nhiếp Tử Phong bất đắc dĩ thở dài.
- Nếu đã mệt như vậy thì anh đi đi.
Nhiếp Tử Vũ dùng hết sức lực đẩy hắn ra nhưng mà sức cô quá nhỏ, tuyệt đối không thể đẩy được hắn. Cơn giận tràn ngập trong lòng, cô cảm thấy hết sức đau đớn xót xa, cô không đẩy hắn nữa mà lại đánh vào ngực hắn.
Ngăn cản không được, tâm tình Nhiếp Tử Phong bị đèn nén lập tức bùng nổ:
- Đủ rồi, đừng quậy nữa.
Hắn kiềm chế không được bèn rống lên, nắm chặt bàn tay nhỏ xíu của cô, lạnh lùng nói:
- Rốt cuộc thì chuyện gì đã xảy ra?
Bởi vì hắn bất ngờ nổi giận nên Nhiếp Tử Vũ giật mình, nước mắt thoáng chốc đã chảy ra như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-ngoan-ngoan-de-ta-yeu/3233350/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.