Lòng Nhiếp Tử Vũ ngổn ngang, phức tạp đến nỗi ngay cả cô cũng không biết tại sao.
Suốt ngày hôm nay trước mắt cô đều là vẻ mặt áy náy, trông chờ của Nhiếp Tử Phong, lòng cô càng lúc càng đau đớn, khó chịu.
Không thể nghi ngờ gì nữa, cô không vứt bỏ được tình cảm trong 15 năm qua, lại càng không thể vứt bỏ tình yêu dành cho hắn, chỉ cần vừa nghĩ tới việc có một cô gái khác chiếm được cả thể xác và linh hồn hắn thì cô liền ghen tỵ đến phát điên, nhưng mà cô cũng không có dũng khí để đi đối mặt với hắn.
Cô không có cách nào tha thứ cho những lời chất vấn, trách cứ và cả cách đối xử lạnh nhạt của hắn, lại càng không có can đảm tự dặn bản thân mình rằng hắn đã thích người khác.
Suy cho cùng thì cô nên làm cái gì bây giờ?
Ngây ngô suốt cả một ngày…
Lúc Nhiếp Tử Vũ ngồi trong xe Lãnh Duy Biệt, bầu không khí lúc bây giờ im lặng như tờ, bất ngờ tiếng chuông điện thoại êm tai vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ của cô.
Vừa mở điện thoại ra nhìn, là tin nhắn từ Nhiếp Tử Phong. Cô cắn môi do dự một hồi thì vẫn mở ra xem, nhất thời một tin nhắn ngắn ngủi đập vào mắt cô: "Tối nay ba mẹ về nước, về nhà một chuyến đi."
Nhiếp Tử Vũ đờ đẫn, đáy mắt liền âm trầm xuống.
- Làm sao vậy?
Từ kính chiếu hậu Lãnh Duy Biệt nhìn thấy sắc mặt Nhiếp Tử Vũ không tốt, nhíu mày,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-ngoan-ngoan-de-ta-yeu/3233331/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.