- Em là con gái!
Nhìn chằm chằm vào vẻ mặt không chút cảm xúc của Nhiếp Tử Vũ một lồi lâu, Nhiếp Tử Phong nghiêm túc nói ra một câu như vậy.
Sắt mặt Nhiếp Tử Vũ trầm xuống, lạnh nhạt nói:
- Không cần anh nhắc tôi!
Nhắc nhở cô trong mắt hắn chẳng qua chỉ là đứa trẻ mà không phải là một cô gái làm trong lòng cô bực bội khó chịu, hơn nữa càng cảm thấy mệt mỏi hơn, Nhiếp Tử Vũ cảm thấy đầu rất đau.
- Em mệt rồi, em muốn đi ngủ, anh có thể để cho em vào không?
Cô vô lực hỏi.
Nhìn cô lúc này hai mắt thì tối sầm, dáng vẻ mệt mỏi, lòng Nhiếp Tử Phong thắt lại, cơn giận trong lòng hắn cuộn trào, lòng ngực phập phồng bất định.
- Em và người con trai kia có quan hệ thế nào? Các người làm gì vậy, tại sao trễ như vậy mới về nhà?
Gần tối là Lãnh Duy Biệt, đêm khuya lại là một người đàn ông khác!
Vừa nghĩ tới những việc cô có thể làm, lửa giận trong lòng Nhiếp Tử Phong lại bốc lên, bực tức vô cùng.
Nhiếp Tử Vũ không ngu ngốc đến mức không biết câu hỏi của hắn có ý gì, rõ ràng là cô có thể quang minh chính đại nói rõ lý do nhưng nghĩ tới chuyện hắn với Quan Duyệt, cô tức giận vặn vẹo sự thật.
- Một nam một nữ, anh cho rằng còn có quan hệ gì hả?
Không để ánh mắt sắt bén của hắn làm ảnh hưởng, Nhiếp Tử Vũ buông tuồng trả lời.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-ngoan-ngoan-de-ta-yeu/3233324/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.