🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đêm đến, mọi âm thanh trên núi Dương Minh đều câu tịch.



Nhiếp gia không giống như màn đêm đen kịt ngoài kia, lúc này đèn điện trong nhà sáng trưng như ban ngày.



Trong đại sảnh, Nhiếp Tử Phong chau mày, vẻ mặt lo lắng đi qua đi lại, ánh mắt nhìn chằm chằm ngoài cửa. Chỉ thấy vẻ mặt hắn bực dọc nóng nảy, hai tay chống nạnh, cà vạt trên cổ đã được kéo nới lỏng ra, cả người tỏa vẻ chán chường vô cùng.



Cô ấy rốt cuộc đã đi đâu?



Chưa có về nhà, không có ở trường học, cô còn có thể đi đến chỗ nào? Lúc này hắn không khỏi cảm thấy ân hận vì hành động lúc sáng!



Đều tự trách hắn không phân biệt trắng đen mà mắng cô ngay trước mặt mọi người, nếu như không phải cô làm thật vậy thì không phải hắn đã làm tổn thương cô thật nhiều hay sao?



Nhiếp Tử Phong càng nghĩ càng cảm thấy lo lắng, bỗng dưng một suy nghĩ không tốt chợt lóe lên trong đầu hắn.



Lâu như vậy mà không có một lần điện thoại, cô ấy có thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn hay không?



Nghĩ đến điều này, hắn nhanh chóng lấy điện thoại di động trong túi ra, tiếp theo là bấm một dãy số đang muốn gọi điện thoại thì một thanh âm ồn ào truyền đến. Hắn ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn nhanh về phía ánh sáng lóe lên trước mắt, ngay sau đó là một chiếc BMW màu trắng đừng ở trước cổng.



Tiếp theo là cửa sổ xe hạ xuống, trong thấy một hình ảnh vô cùng quen thuộc

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-ngoan-ngoan-de-ta-yeu/3233315/chuong-14.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Bảo Bối, Ngoan Ngoãn Để Ta Yêu
Chương 14: Mình là một đứa con gái?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.