“——-” Từ Trạch Á há miệng thở dốc, hai chữ “Baba” cuối cùng bị nuốt xuống.
“Tiểu Á” Nhìn thấy Từ Trạch Á, tâm tình Mộ Dung Lăng Phong liền tốt, từ buổi sáng Bạch Tố Tố đến đây tới bây giờ Tiểu Á cũng chưa trở lại bệnh viện, trong lòng anh cứ qua một phút đồng hồ thì càng không kiên định.
“Chú, đây là canh bổ dì Bạch làm cho chú bảo con mang qua đây chú tranh thủ lúc còn nóng mau uống đi” Từ Trạch Á cầm bình giữ nhiệt trong tay đặt lên bàn lại bưng chén canh đến bên giường đưa cho Mộ Dung Lăng Phong.
“Chú vẫn chưa đói, Tiểu Á gầy như vậy liền ăn nhiều một chút bồi bổ đi”
“Con đã ăn rồi, dì Bạch nói canh này uống rất tốt con cũng uống rất nhiều, chú mau nếm thử” Múc một muỗng Từ Trạch Á đưa tới bên miệng Mộ Dung Lăng Phong
“Được” Mộ Dung Lăng Phong uống thật ngon, mặc dù canh hương vị quả thật rất ngon nhưng không bằng Tiểu Á tự tay uy anh làm cho anh rất vui vẻ rất hạnh phúc.
Nhìn thấy Mộ Dung Lăng Phong uống canh hết sạch, Từ Trạch Á ở trong lòng nghĩ, quả nhiên vẫn là nữ nhân tốt hơn, ôn nhu săn sóc, còn có thể nấu canh, mà cậu chẳng qua vẫn chỉ là một nam hài tử chưa trưởng thành, quả thật là so sánh không bằng.
“Tiểu Á, Tố Tố cô ấy kỳ thật —–”
“Chú, đêm nay con có thể cùng ngủ với chú được không?” Từ Trạch Á cắt ngang lời nói của Mộ Dung Lăng Phong, đối với chuyện Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-lao-nguu-muon-an-co-non/2087215/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.