“Tiểu Á, Tiểu Á —– con rốt cuộc cũng tỉnh lại” Nhận được điện thoại, Mộ Dung Lăng Phong cũng không biết đã tới bệnh viện như thế nào, cảm thấy kích động không cách nào hình dung thời điểm tới phòng bệnh liền nhìn thấy Tiểu Á ngồi ở trên giường, lập tức bổ nhào qua ôm vào trong ***g ngực.
“Chú —– chú —– chú ôm tôi — chặt quá — tôi không —– thở được” Từ Trạch Á vốn đang kinh ngạc người đến là ai vì sao lại biết tên của cậu, cũng không nghĩ đến người này liền như một trận gió thổi tới trước mặt cậu rồi không nói hai lời liền đem cậu ôm vào trong ***g ngực, hơn nữa ôm chặt quá, cậu cũng thở không nổi.
“Thực xin lỗi Tiểu Á, thấy con tỉnh lại baba rất cao hưng” Mộ Dung Lăng Phong vội vàng buông lỏng Từ Trạch Á ra đổi lại cầm tay Từ Trạch Á.
“Cái kia —- xin hỏi chú là ai? Vì cái gì lại biết tên của tôi?”
“—————”
“Ngượng ngùng, trước kia chúng ta có quen biết sao?” Thấy người trước mặt hóa đá, Từ Trạch Á lại hỏi lục lọi trong đầu cũng không có quen một nam nhân nào thành thục như vậy đẹp trai như vậy nha?
“Tiểu Á, là baba đây, con như thế nào ——-
Baba? Baba của cậu không phải đã sớm chết rồi sao? “Baba? Thế nhưng mà mẹ tôi nói baba của tôi đã sớm chết rồi, chú như thế nào lại ——-
Đã chết? Làm sao có thể ——— “Tiểu Á, con thật sự không nhớ rõ tôi sao? Baba là Mộ Dung Lăng Phong?”
Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-lao-nguu-muon-an-co-non/2087211/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.