“Baba
“A, là Tiểu Á sao” Vừa nghe thấy thanh âm Từ Trạch Á, Mộ Dung Lăng Phong bối rối cầm thứ trong tay nhét vào trong ngăn kéo.
“Baba, làm sao vậy?” Từ Trạch Á tẫn nhiên cũng phát hiện được Mộ Dung Lăng Phong khác thường còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện gì liền vội vàng hỏi
“À, không — không có gì, chỉ là đang nhớ tớ một người bằng hữu trước kia” Mộ Dung Lăng Phong điều chỉnh biểu tình trên mặt một chút liền kéo Từ Trạch Á ngồi xuống bên giường.
“Là bằng hữu tốt của baba sao?
“Ừ, bằng hữu rất rất tốt, đời này baba cũng sẽ không quên người đó” Nhẹ vỗ vỗ tóc Từ Trạch Á, Mộ Dung Lăng Phong bình thản nói nhưng biểu tình lại có chút thương cảm
“Cái kia bằng hữu của baba ———
“Người đó đã qua đời
Qua đời? Như thế nào baba nói lại giống chú Lạc nói như vậy? Từ Trạch Á không khỏi bị lây chút cảm giác bi thương “Bằng hữu của baba nếu biết baba vẫn luôn không quên chú ấy nhất định sẽ rất cao hứng” Từ Trạch Á an ủi Mộ Dung Lăng Phong nói
“Ừ, cảm ơn con, Tiểu Á, có con bồi bên người baba thật tốt” Gắt gao ôm Từ Trạch Á, lại một lần nữa anh được đứa nhỏ này cứu thục rồi.
“Chỉ cần baba thích, Tiểu Á sẽ vĩnh viễn cùng baba” Từ Trạch Á kiên định nói tuy rằng biết rõ không có khả năng, nhưng cậu vẫn muốn nói như vậy.
“Tiểu Á thật sự sẽ vĩnh viễn cùng baba sao?
“Dạ” Tiếng Từ Trạch Á
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-lao-nguu-muon-an-co-non/2087182/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.