“Từ Trạch Á, cảm ơn cậu ——-“
“Trạch Á, tớ nói cho cậu này, tớ rốt cuộc cùng ———“
Hiện giờ Tần Tình cùng Phú Đình Đình rốt cuộc trăng đợi ngày cuối cùng cũng tỏ, mà cậu tự nhiên cảm thấy rất cô đơn. Phú Đình Đình vẫn đang theo đuổi hạnh phúc của chính mình, mà Tần Tình lại dũng cảm tiến tới, chính là cậu thì sao? Cậu cũng một mặt lo lắng băn khoăn chuyện kia, có phải hay không cậu nên thử một chút, cho dù không thành công nhưng chỉ cần cố gắng nói không chừng cũng sẽ không phải hối hận.
Cậu thực sự có thể sao? Cậu thực sự ———-
Di động vang lên đánh gãy quyết định quyết tâm duy nhất trong lòng Từ Trạch Á. “Cái kia chú Lạc?
“Tiểu Á, con có rảnh không? Chú muốn nói chuyện với con?
Cậu hiện tại quả thực rất rảnh, hơn nữa hôm nay thứ sáu, baba có việc ở công ty nên chỉ có cậu ở nhà một mình, “Được ạ” cậu nghĩ nói chuyện với chú Lạc cũng rất tốt.
“Chú tới đón con
“Không cần đâu, chú nói chú đang ở đâu, con sẽ tự mình qua
“Vậy ở —–
Từ Trạch Á đi tới nơi thì Lạc Tuấn Tiệp đã chờ ở đó được một lúc, đây là một quán cà phê rất thanh nhã, có lẽ bởi vì là buổi sáng không có mấy người nên đặc biệt im lặng.
“Tiểu Á muốn uống gì?
“Một ly Lam Sơn a” Đối với cà phê cậu cũng không đặc biệt thích, chính là cảm thấy hương vị ngọt ngào còn có một chút đắng đắng rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-lao-nguu-muon-an-co-non/2087165/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.