“Tiểu Á” Mộ Dung Lăng Phong vừa gọi vừa đẩy cửa phòng Từ Trạch Á ra
“A — baba —-” Từ Trạch Á kinh hô một tiếng vội vàng cởi áo che lên cơ thể chỉ còn lại mỗi chiếc quần đùi
“Tiểu Á, con không có chuyện gì gạt baba chứ?” Mộ Dung Lăng Phong một lòng muốn biết Lạc Tuấn Tiệp đã nói gì với Tiểu Á, cho nên tạm thời không chú ý cơ thể Tiểu Á đang xích lõa.
“Ba — baba con —–” Thẹn thùng thêm việc cậu quả thật đã nói dối, trong phút chốc Từ Trạch Á có chút bối rối tẫn nhiên ngay cả nói chuyện cũng trở nên ấp a ấp úng.
“Không có quan hệ, mặc kệ là cái gì chỉ cần Tiểu Á ngoan ngoãn nói với baba, baba cũng sẽ không tức giận” Vỗ nhẹ đầu Từ Trạch Á, Mộ Dung Lăng Phong như trước ôn nhu nói
“Dạ, baba —- thực xin lỗi — con — con hôm nay gặp chú Lạc, chú Lạc còn đưa con đi ăn điểm tâm, bởi vì sợ baba mất hứng cho nên con đã bảo chú Hải giúp con giấu giếm chuyện gặp chú Lạc” Từ Trạch Á túm chặt quần áo có điểm ngượng ngùng nói một là hiện tại đang xích lõa đứng cùng baba rất gần, thứ hai là sợ baba sinh khí, bởi vì cậu đã nói dối baba
“Baba cũng không phải sinh khí, baba là lo lắng cho con, dù sao xã hội này cũng không đơn giản như Tiểu Á nghĩ —-” Kỳ thực anh thực sự đã sinh khí, rõ ràng Từ Trạch Á của anh luôn rất ngoan, từ sau khi Lạc Tuấn Tiệp xuất hiện, Tiểu Á của anh chẳng những không nghe lời anh nói còn nói dối chuyện gặp mặt Lạc Tuấn Tiệp, chuyện này tất cả đều là lỗi của Lạc Tuấn Tiệp, cho nên anh cố gắng áp chế lửa giận không giận chó đánh mèo lên người Tiểu Á, biểu tình vẫn ôn nhu như trước.
“Con đã biết, baba, con lần sau không bao giờ … sẽ không nghe lời baba nữa, baba lần này sẽ tha thứ cho Tiểu Á sao?” Từ Trạch Á ngẩng đầu nhìn Mộ Dung Lăng Phong bộ dáng sám hối khi làm sai
“Baba đương nhiên tha thứ cho Tiểu Á, baba như thế nào lại có thể sinh khí với Tiểu Á được” Mộ Dung Lăng Phong đem Từ Trạch Á ôm chặt vào trong ***g ngực, lại cảm giác những chỗ chạm qua rất trơn nhẵn, nhìn lại Tiểu Á nguyên lai trên người chỉ có một chiếc quần đùi, vừa rồi anh vội vàng muốn hỏi xem Lạc Tuấn Tiệp có nói cho Tiểu Á chuyện gì không, cho nên tẫn nhiên không chú ý điều này
“Thật sự sao? Baba không sinh khí Tiểu Á thật sự tốt quá” Vừa nghe Mộ Dung Lăng Phong không tức giận, Từ Trạch Á liền cao hứng bổ nhào vào lòng Mộ Dung Lăng Phong, chính mình cũng quên hiện tại bản thân đang xích lõa
“Cái kia — Tiểu Á —-” Mộ Dung Lăng Phong không chỉ mặt đỏ tim đập giống nam sinh ngây thơ, lại ngay đến cả thân thể cũng trở nên khô nóng, mà hạ thân bảo bối càng từng chút một —–
“Baba, làm sao vậy?” Từ Trạch Á không rõ cho nên ngẩng đầu nhìn Mộ Dung Lăng Phong hỏi
“Tiểu Á —–” Mộ Dung Lăng Phong dùng chút lí trí cuối cùng đẩy Từ Trạch Á ra, dùng chút lí trí cuối cùng nói: “Tiểu Á không phải đang tắm sao? Nhanh vào tắm đi, bằng không sẽ cảm lạnh
Tắm? Đúng rồi, cậu đang muốn đi tắm, cậu nghĩ nghĩ vừa rồi hình như đã cởi hết quần áo, mặt xoạt thoáng đỏ hết lên, vội vàng chạy vào phòng tắm, bởi vì baba không tức giận, cậu nhất thời cao hứng tẫn nhiên đã quên chính mình còn —– còn ———-
Mộ Dung Lăng Phong cũng bụm mặt rồi đi ra ngoài, xem ra anh lại phải tìm người phát tiết một chút. Không được, bằng không thì anh cũng không dám cam đoan sẽ không bổ nhào vào Tiểu Á. Thương tổn Tiểu Á, như vậy anh liền cảm có lỗi với An Bình, cho nên anh không thể, bởi vì Tiểu Á là người anh quý trọng nhất. Đăng bởi: admin
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]