Phú Đình Đình vừa dẫn Từ Trạch Á bước vào cửa, đôi mắt híp của Phú Hào đã nhìn thấy Từ Trạch Á, nhiệt tình đón Từ Trạch Á vào.
“Chú Phú, gọi cháu Tiểu Á là được rồi” Từ Trạch Á có chút gượng gạo nói
“Tiểu Á, hôm nay ở lại đây dùng bữa tối chứ?” Phú Hào tự quyết định liền phân phó quản gia kêu phòng bếp chuẩn bị bữa tối thịnh soạn.
“Cái kia —- chú Phú, không cần, baba đang ở nhà chờ cháu, cho nên cháu phải về sớm” Vừa vào đến Phú gia Từ Trạch Á liền cảm thấy không được tự nhiên, mà Phú Đình Đình vừa ở đây đã không thấy bóng dáng đâu nữa, chỉ để lại hai người, cậu cùng baba Phú Đình Đình
“Không có việc gì, để ta gọi điện thoại cho Mộ Dung tiên sinh để hắn yên tâm” Phú Hào vừa nói vừa cầm điện thoại lên bấm số Mộ Dung Lăng Phong.
“Mộ Dung tiên sinh, quấy rầy, lệnh thiếu gia đang ở nhà tôi, buổi tối tôi sẽ cho người đưa thiếu gia về” Nói xong Phú Hào liền cúp máy.
“Cảm ơn chú Phú” Từ Trạch Á lễ phép nói nói thật cậu thực sự không nghĩ sẽ ở lại ăn tối, chính là không nên làm phật ý tốt của người ta, lại phải kiên trì ra trận thôi.
“Khó trách là Mộ Dung thiếu gia, chẳng những bộ dạng xuất chúng lại lễ phép, cùng Phú Đình Đình nhà ta quả thật là trời sinh một đôi” Phú Hào vừa nói vừa cười, thậm chí cười nhìn không thấy mắt đâu.
“Baba, con đưa Trạch Á đi dạo một chút” Phú Đình Đình đi từ trên lầu xuống.
Vừa thấy Phú Đình Đình, Từ Trạch Á giống như bắt được cọng rơm cứu mạng, kỳ thật cậu không biết phải bắt chuyện thế nào với chú Phú này.
“Đi đi, Tiểu Á, để Đình Đình đưa cháu đi dạo xung quanh” Phú Hào cao hứng nói
“Vâng, chú Phú” Từ Trạch Á theo Phú Đình Đình đi ra ngoài.
“Cậu cùng baba tớ nói chuyện có ổn không?” Phú Đình Đình đưa Từ Trạch Á đến phòng tập thể thao
“Cái này cũng không thể nói trò chuyện có ổn hay không, tớ nói cậu không có suy nghĩ, sao lại để lại tớ một mình, tớ thật muốn tìm một cái lỗ để chui xuống, cậu biết rõ tớ là người không giỏi ăn nói, đặc biệt là đối với baba cậu, tớ càng không biết nên nói cái gì” Từ Trạch Á oán giận nói cậu hiện tại rất muốn về nhà, muốn nghe lời nói thân thiết, biểu tình ôn nhu của baba.
“Giúp người thì giúp cho chót, tiễn Phật phải đưa hướng Tây, cậu yên tâm qua ngày mai thời gian tới tớ sẽ không phiền toái cậu” Phú Đình Đình vui vẻ nói mà hiện tại làm cho baba cao hứng, như vậy cô cũng có thể ————-
“Tốt nhất là như vậy” Từ Trạch Á ngồi lên một cái ghế tập thể hình, thần kinh bị kéo căng hiện tại mới được làm dịu, nếu Phú Đình Đình không xuất hiện, cậu nghĩ đến da mặt cậu cũng sẽ trở nên cứng ngắc.
“Cậu đã đáp ứng tớ sẽ không nói chuyện này cho bất cứ người nào, cậu đã nói thì phải giữ lời?”Phú Đình Đình dặn dò Từ Trạch Á, vốn cô rất cố gắng để giấu baba, nếu như để baba biết thì thực sự là xong đời rồi.
“Tớ thề sẽ không nói cho người khác đâu” Từ Trạch Á giơ tay lên nói
“Trừ cậu với tớ không được nói cho người thứ ba, nếu không tớ liền cùng cậu tuyệt giao” Phú Đình Đình uy hiếp nói
“Tớ đã biết, tớ đã biết ———” Dù sao Phú Đình Đình cũng bốn năm lần dùng tuyệt giao để uy hiếp rồi, cậu cũng là thấy nhưng không thể trách, bất quá ngày mai rốt cuộc cũng không cần làm mấy chuyện khiến người ta lúng túng khó xử như thế này nữa, khỏi cần nói Từ Trạch Á tất nhiên là rất cao hứng.
“Chỉ biết thôi thì cũng vô dụng, nhất định phải làm được” Phú Đình Đình như trước không chịu buông tha.
Đại tiểu thư này thật khó hầu hạ, “Tuyệt đối sẽ làm được, được chưa?” Từ Trạch Á có điểm đầu hàng.
“Cái này còn được, bất quá còn thiếu một chút thành ý
“Tớ cam đoan tuyệt đối làm được, Phú Đình Đình đại tiểu thư, xin hỏi như vậy đã được chưa?” Từ Trạch Á đứng lên xoay người nói
“Ừ, trẻ nhỏ dễ dạy ——– haha
“Cậu ———–“
“Haha —–“
Nghe thấy tiếng hai người cười cười nói nói, Phú Hào như muốn mở cờ trong bụng, chỉ thiếu điều vỗ tay khen ngợi nữa thôi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]