Trước cổng trường học, bên trong chiếc xe BMWs màu đen, Mộ Dung Lăng Phong lười nhác ngồi trên xe, lúc thì nhìn đồng hồ nạm vàng trên tay lúc thì nhìn về phía cổng trường, bỗng di dộng vang lên, vừa thấy dãy số xa lạ nhưng lại là từ Mỹ gọi sang thì liền tiếp máy.
“Lăng Phong, là em” Bên kia truyền đến giọng một nữ nhân.
“Cái kia, kỳ thật có chút chuyện, chính là ————————–” Nữ nhân thì thào nói.
“Được, tôi biết rồi, ngày mai tôi sẽ sang
“Kỳ thực anh không cần sang đây, chỉ cần chuyển cho em là được
“Không cần, ngày mai tôi sẽ sang, có một số việc vẫn cần gặp mặt nói rõ ràng thì tốt hơn
“Vậy được rồi
Cúp điện thoại, biểu tình Mộ Dung Lăng Phong có chút thoải mái cũng có chút ngưng trọng. Tuy rằng không phải chuyện lớn gì, nhưng vì Tiểu Á anh nhất định tự mình sang xử lí tốt.
“Baba” Từ Trạch Á mới từ cổng trường đi ra, liền thấy chiếc xe BMWs dễ làm người ta chú ý của Mộ Dung Lăng Phong.
“Tiểu Á” Mộ Dung Lăng Phong mở cửa xe rồi đi xuống, nhận sách vở trên tay Từ Trạch Á rồi mở cửa xe cho cậu.
“Cảm ơn baba” Từ Trạch Á nhìn xuyên qua cửa kính xe nhìn xuống, may cậu ra sớm, không có học sinh nào, bằng không thấy baba đến đón cậu, phỏng chừng ngày mai đi học khó tránh khỏi chạy không được lại bị tra hỏi một phen.
“Tiểu Á, ngày mai baba có việc phải đi Mỹ một chuyến, con có lời gì muốn chuyển cho Mỹ Vân không?” Mộ Dung Lăng Phong một bên khởi động xe, một bên nói
“Đi Mỹ? Con cũng muốn đi thăm mẹ” Từ Trạch Á hâm mộ nói
“Tiểu Á, baba không phải đã đáp ứng chờ con được nghỉ nhất định sẽ đưa con sang sao? Hơn nữa nghỉ thời gian dài có thể ở bên kia chơi nhiều vài ngày” Mộng Dung Lăng Phong tận tình khuyên bảo nói kỳ thật anh không muốn hiện tại để Tiểu Á qua, có một số chuyện Tiểu Á bây giờ còn chưa có biết.
“Vâng, con đã biết, baba
“Kia, Tiểu Á không muốn nói gì với mẹ sao?
“Vậy thì nói với mẹ, Tiểu Á tốt lắm, mẹ cố gắng làm việc, bảo trọng thân thể” Từ sau buổi tối nhận được điện thoại của mẹ về sau cũng không nhận được nữa, tuy rằng trước kia có thời gian rất dài mẹ cũng không có gọi điện liên lạc, nhưng trong lòng cậu cũng có chút nhớ.
“Được, baba nhất định sẽ chuyển lời dùm cho Tiểu Á, kia, Tiểu Á có nghĩ muốn quà gì không, baba sẽ mua về cho con” Mộ Dung Lăng Phong sủng nịnh nói, kỳ thật anh cũng không muốn đi, cho dù là một hay hai ngày thì anh cũng không muốn xa Tiểu Á.
“Quà gì đó con không cần đâu, chỉ cần baba và mẹ hạnh phúc là Tiểu Á cảm thấy mỹ mãn rồi” Từ Trạch Á cao hứng nói cậu vốn là lo lắng baba cùng mẹ vừa kết hôn liền tách ra sẽ ảnh hưởng cảm tình, không tưởng được baba bây giờ còn là nhịn không được muốn đi gặp mẹ, tuy rằng thực cao hứng, nhưng trong lòng lại có —- lại có —- chính cậu cũng không nói rõ được cảm giác khổ sở đắng đắng chát chát này là gì.
“Được rồi, Tiểu Á nhất định phải ngoan ngoãn ở nhà chờ baba, baba rất nhanh sẽ trở về
“Baba yên tâm, Tiểu Á nhất định sẽ ngoan, baba không cần lo lắng, cứ ở cùng mẹ nhiều một chút nha
“Nhưng baba cũng muốn ở bên cạnh Tiểu Á” Thanh âm Mộ Dung Lăng Phong mang theo chút lưu luyến.
“Chờ baba trở về baba vẫn có thể cùng Tiểu Á nữa mà” Cậu làm sao lại không muốn baba ở bên cạnh được, nhưng dù sao baba với mẹ cũng đã kết hôn, nên ở cạnh mẹ nhiều hơn mới phải, cậu làm sao có thể ích kỷ như vậy được.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]