“Tiểu Á, Tiểu Á —“
Tiếng người nào đó gọi cậu, thanh âm thật ôn nhu nha.
“Tiểu Á, mau tỉnh lại, ngủ ở chỗ này sẽ cảm lạnh
Từ Trạch Á dụi dụi mắt, cậu nhớ rõ là đang đọc sách, như thế nào lại ngủ mất?
“Tiểu Á trở về phòng ngủ đi
“A —- baba ——“
“Baba đã nghe lão Vương nói, làm sao vậy? Có phải hôm nay ở trường bị bạn học khi dễ không?” Mộ Dung Lăng Phong ôn nhu vuốt ve tóc Từ Trạch Á quan tâm hỏi
Thà nói là bị khi dễ, còn không bằng nói là bạn học nhiệt tình quá mức làm cậu không chịu nổi. “Không phải, chính là ngày đầu tiên nên có chút không quen mà thôi, baba mới tan tầm sao?
“Ừ, hôm nay công ty nhiều chuyện, nên về có hơi muộn một chút
“Cái kia baba nhất định rất mệt rồi a, sớm nghỉ ngơi một chút, con cũng về phòng đây
Từ Trạch Á nói xong muốn đứng lên, ai biết vì ngồi quá lâu nên chân đã tê rần, mất thăng bằng lập tức còn tưởng sẽ hôn sàn nhà rồi không ngờ lại lại được Mộ Dung Lăng Phong nhanh một bước ôm vào trong lòng, lại hai lời chưa nói ôm lấy Từ Trạch Á, “Baba ôm con về phòng”.
“Baba làm việc đã rất mệt, con có thể tự trở về
“Đừng nhúc nhích, té xuống là baba mặc kệ nha” Mộ Dung Lăng Phong ôm Từ Trạch Á ra khỏi thư phòng đi đến phòng Từ Trạch Á, rồi sau đó nhẹ nhàng đặt Từ Trạch Á xuống giường, ôn nhu thay Từ Trạch Á
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-lao-nguu-muon-an-co-non/2087120/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.