Sau khi tài xế rời đi Hạ Vũ Mân bước tới trường. Hừ bữa sáng của cô bị hai mẹ con Tô Ý Lan làm cho nuốt không trôi cô cũng chả buồn ăn.
Lúc nãy ánh mắt của Hạ Vũ Quân thật lạ là đau lòng sao mặc kệ ông ta như thế nào cô đều không tiếp nhận hại chết mẹ cô ông ta cũng có phần dù ông ta có đối với mẹ như thế nào đi chăng nữa cô cũng không thể tiếp nhận ông ta.
"Hạ Vũ Mân cậu đứng lại cho tớ."giọng nói tức giận vang lên
Đang mải mê suy nghĩ thì bị tiếng hét làm cho giật mình Hạ Vũ Mân không vui xoay người lại xem kẻ nào to gan như thế.
"Nhâm Tiểu Mạn cậu bị cái quái gì mà hét to lên vậy hả?" Hạ Vũ Mân lạnh lùng lên tiếng
"Cậu nói thử xem Đại tiểu thư đây gọi cậu nãy giờ sao không trả lời tớ đành phải hét lên. Cậu chính là bị cái gì thì có hừ hừ" Nhâm Tiểu Mạn tức giận nói
"Cậu gọi tớ làm gì?" Hạ Vũ Mân nhíu mày
"Không phải tớ là người lương thiện thấy cậu thất thần đi đứng không nhìn đường thì bản tiểu đã không lôi cậu về với hiện thực rồi. Nói thử xem Tiểu Mân Mân của chúng ta hôm nay sao lại thất thần thế?" Nhâm Tiểu Mạn tò mò nhìn Hạ Vũ Mân hỏi
"Không có gì. Mau đi thôi trễ học bây giờ" Hạ Vũ Mân thờ ơ đáp rồi xoay người đi thẳng
"Này Hạ Vũ Mân cậu đợi tớ với chứ đi từ từ thôi" bị bỏ rơi Nhâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-lanh-lung-dung-tron/3293086/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.