An Chi Tố cứng ngắc lấy tay anh ra, gằn từng chữ : “Tôi, không, bệnh!”
Ba chữ rơi xuống thẳng tấp từ miệng An Chi Tố, sau đó đi ra khỏi phòng bếp.
“Thiếu phu nhân, ngài đi lên đúng lúc lắm, để bác sĩ Lý giúp cô…”
“Tôi không có bệnh, không cân bác sĩ!” – An Chi Tố ngắt lời Lão Cửu với giọng điệu không vui, bước lên lầu.
‘An Chi Tố, đứng lại!”
Giọng nói của Diệp Minh Thành từ phía sau lãnh đạm lạnh lùng truyền đến, An Chi Tố không muốn nghe, nhưng hai chân lại dừng theo yêu cầu của anh.
“Xuống đây.” – Diệp Minh Thành từ trong bếp đi ra, đến gần cầu thang vài bước.
An Chi Tố lưngcứng đờ, toàn thân như một con nhím gai, chậm rãi xoay người, ánh mắt kiên định: “Tôi không xuống!”
Diệp Minh Thành nhíu mày, nhẹ giọng nói: “Nghe lời.”
Lão Cửu: …
Trời ơi, hắn nghe thấy gì vậy?
Đại thiếu gia nhà bọn họ từ trước đến nay luôn lạnh nhạt, thế nhưng bây giờ lại đang dỗ dành vợ của mình.
Đây là mặt trời mọc phía tây à.
“Tôi không!” – An Chi Tố từ chối mà không sợ chết.
Lão Cửu: …
Lão Cửu không khỏi quay đầu liếc nhìn mặt trời bên ngoài, sau đó tỏ vẻ không hiểu, hôm nay mặt trời mọc từ phía đông mà.
Lá gan của Thiếu phu nhân nhà bọn họ từ đâu mà tơi, lại dám thách thức đại thiếu gia?
Lão Cửu nhớ lại lần cuối cùng có người dám thách thức đại thiếu gia là khi anh ta ở nhánh châu Phi cách đây mười năm.
Hắn còn nhớ người không sợ chết thách thức thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-lam-chieu-cua-tong-tai/1118654/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.