Những năm này, lần cô bị ho tỉnh giấc đến cả người giúp cô lấy một ly nước ấm còn không có, càng khỏi nói tới có người vì cô mà đi nấu canh lê.
Cảm động như một cơn gió nhẹ, An Chi Tố âm thầm thở dài, cái tên Diệp Minh Hạo này đúng là cao thủ tán gái.
Có một khoảnh khắc trái tim của cô đã bị anh làm cho rung động rồi.
“Muốn tôi đút em sao?” – Nhìn thấy cô không động đậy, Diệp Minh Hạo lãnh đạm nói.
An Chi Tố lập tức lắc đầu như cái
quạt rồi vội đắp chăn lại, nhận lấy chén canh, cầm muỗng lên từng miếng nhỏ uống hết.
Diệp Minh Hạo đứng đầu giường giám sát cô uống hết chén canh, đợi cô uống xong anh lại đưa đến một ly nước ấm: “Uống chút nước để vơi đi vị ngọt.”
An Chi Tố ngoan ngoãn nhận lấy ly nước, uống ừng ực hết nửa ly.
“Tốt hơn chưa?” – Diệp Minh Hạo lại hỏi.
An Chi Tố gật đầu như giã tỏi: “Tốt hơn rồi, anh mau ngủ đi.”
Diệp Minh Hạo lại nhìn cô một lúc, thấy cô không giống đang nói dối mới vòng qua phía còn lại của chiếc giường nằm xuống.
Loay hoay một hồi thì hai vợ chòng cũng ngủ lại từ đầu.
Chỉ là lần này An Chi Tố không có ngủ vào dễ dàng như nãy nữa, mặc
dù không còn ho nhưng bụng dưới vẫn còn đau, cho dù là hơi hơi đau nhưng cũng đủ giày vò An Chi Tố rồi.
An Chi Tố ngủ không yên giấc, co quắp người lại, đang mơ mơ màng màng thi sau lưng cảm nhận được động tác của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-lam-chieu-cua-tong-tai/1118638/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.