“Hiện tại chúng ta nên làm thế nào.” 
“Giết cậu ta, nếu cậu ta lợi dụng sự trân trọng của ta thì cậu chết cũng không sao.” Du Tử Vân mặt không đổi sắc gằng từng chữ. 
“Làm sao? Ngươi đang chất vấn quyết định của ta sao?” Du Tử Vân cười lạnh nhìn Lý Ý. 
“Không, ta không dám.” Lý Ý vội vàng lắc đầu. 
“Như vậy ngươi làm theo lời ta.” 
“Ngươi xem này, thành tích học tập của ta rất tốt, ngươi dẫn ta đi ăn KFC đi.” Du Tử Vân vừa đi vào thư phòng, Dạ Trầm Nguyệt liền cao hứng cầm bảng điểm chạy đến bên cạnh Du Tử Vân. Du Tử Vân chỉ nhàn nhạt liếc mắt nhìn cậu, sau đó đi vòng qua người Dạ Trầm Nguyệt ngồi xuống ghế salong. 
“Ngươi làm sao vậy, tâm tình không tốt sao?” Nhìn Du Tử Vân không được cao hứng, Dạ Trầm Nguyệt đi tới bên cạnh hắn, quan tâm hỏi. 
“Trầm Nguyệt, ngươi có yêu ta không?” Du Tử Vân ngẩng đầu hơi nghi hoặc nhìn Dạ Trầm Nguyệt một chút. 
“Ngày hôm nay ngươi làm sao vậy.” Dạ Trầm Nguyệt không trả lời câu hỏi của Du Tử Vân, mà để bảng điểm lên bàn, giúp Du Tử Vân lấy một ly nước. Ngồi vào bên người Du Tử Vân. 
“Ngươi trả lời câu hỏi của ta trước, ngươi có yêu ta hay không?” Dạ Trầm Nguyệt không trả lời chỉ lẳng lặng là gật đầu. 
“Hừ....” Du Tử Vân cười gằn. 
“Ngươi xác định ngươi yêu ta chứ không phải là vì ca ca ngươi nên ngươi mới ở bên cạnh ta để làm tay trong?.” Du Tử Vân nói làm Dạ Trầm Nguyệt giật mình. 
“Ngươi đang nói cái gì vậy, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-hoc-sinh-cao-trung-cua-hac-bang-lao-dai/1478676/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.