Dạ Trầm Nguyệt kinh ngạc nhìn Du Tử Vân từ trên người mình đứng dậy, cậu vẫn cho là lần này nhất định sẽ bị Du Tử Vân làm thương tổn. Nhưng trong lúc cậu đang giãy dụa, hắn đang ôm chặt cậu bỗng dưng buông cậu ra, đứng dậy mặc lại áo vọt ra ngoài. Không biết có phải ảo giác hay không mà Dạ Trầm Nguyệt nhìn được trong mắt Du Tử Vân có tia thống khổ.
Dạ Trầm Nguyệt đem cơ thể trần trụi của mình bọc ở trong chăn. Nước mắt trên mặt vẫn chưa khô. Khi nhìn thấy được sự thống khổ của hắn, cậu không hiểu tại sao trong lòng lại dâng lên một cảm giác khó chịu, tại sao nhìn thấy Du Tử Vân vội vàng rời đi, mình lại có chút lo lắng.
Cậu còn nhớ lúc trước khi ca ca rời đi đã đưa cho cậu mãnh giấy, bảo cậu cố gắng lẻn vào thư phòng của Du Tử Vân để lấy được chứng cứ phạm tội của hắn, thế nhưng cậu lại không có biện pháp đi vào. Cửa phòng được thiết kế đặc thù, chỉ mở bằng dấu vân tay và còn nhiều kỹ thuật khác, Dạ Trầm Nguyệt đã từng thử đi vào, nhưng chỉ vừa bước đến cửa đã bị phát hiện.
Điện thoại của cậu cũng bị hắn ném đi, sau đó lại đưa cho cậu một cái điện thoại mới, nhưng trong đó chỉ có số của Du Tử Vân, quản gia và vệ sĩ. Không thể gọi những số khác bởi vì điện thoại đã bị hắn cài đặt bảo mật hạn chế. Trong phòng mặc dù có TV, nhưng cũng chỉ chơi game và xem phim được thôi, những hoạt động bên ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-hoc-sinh-cao-trung-cua-hac-bang-lao-dai/1478666/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.