“Du Tử Vân ngươi có biết đàn em của ngươi làm chuyện gì sau lưng ngươi không?”
Dạ Hạo giễu cợt nhìn Du Tử Vân.
“Hình như đây không phải là chuyện ngươi nên quan tâm phải không cảnh sát Dạ Hạo.”
“Đúng vậy. Đối với ngươi thì mấy triệu có đáng là gì đâu, ai thật là….” Dạ Hạo giả vờ vuốt cái trán.
“Nếu như không có Trầm Nguyệt, ta bảo đảm ngươi sẽ là con mồi của ta.”
“Ngươi tốt nhất là không được làm tổn thương đệ đệ của ta.”
———————————————————————-
.... Đem xì gà tắt Du Tử Vân trở lại ngồi trên ghế salông.
“Thùng thùng....” Âm thanh mở cửa nhẹ nhàng vang lên.”Tiến vào.” Du Tử Vân ngẩng đầu nhìn người hầu đang đi tới.
“Có việc?”
“Thiếu gia, cậu bé kia cả người đều nóng rần.” Người hầu có chút lo lắng nói.
“Phát sốt?” Liếc nhìn người hầu một cái. Du Tử Vân đột nhiên đứng dậy.
“Gọi điện thoại cho bác sĩ, gọi hắn lập tức tới ngay.” Nói rồi bước nhanh đi ra ngoài.
“Trầm Nguyệt?” Du Tử Vân nhìn Dạ Trầm Nguyệt đang mơ hồ. Dạ Trầm Nguyệt cảm thấy cả người nóng như bị hỏa thiêu, làm cho cậu cảm thấy khó chịu. Lúc Du Tử Vân ôm cậu vào trong ngực, Dạ Trầm Nguyệt chỉ cảm thấy trên người thật mát mẻ. Vô ý thức nắm thật chặt quần áo Du Tử Vân kéo mình tới gần vào trong ***g ngực hắn.
“Đây là lần đầu tiên ngươi chủ động chui vào lòng ta a.” Du Tử Vân bất đắc dĩ lắc đầu. Từ người tiếp nhận khăn lông ướt từ người hầu nhẹ nhàng đặt ở trên trán Dạ Trầm Nguyệt.
“Vừa nãy bác sĩ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-hoc-sinh-cao-trung-cua-hac-bang-lao-dai/1478660/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.