Đóđều là những di vật mẹ côđể lại: Một cây đàn violin, và một cái ghim cài áo hình bướm.
Mẹ cô - Cảnh Như Nguyệt đã từng là nghệ sĩ diễn tấu violin nổi tiếng trong và ngoài nước. Sau đó, vìđể hoàn thành giấc mơ làm đạo diễn của Hứa Tấn Sơn mà bàđã từ bỏâm nhạc, chuyển sang giới giải trí.
Nhưng cuối cùng bà không ngờ rằng sau khi cưới, Hứa Tấn Sơn lại là một người đàn ông đáng sợđến như vậy. Vì chiếc ghim cài áo không rõ nguồn gốc kia mà tình cảm vợ chồng bọn họ tan vỡ, cũng là nguyên nhân ban đầu dẫn đến bạo lực gia đình.
Từđầu đến cuối Hứa Tấn Sơn luôn cho rằng bà có kiểu quan hệđó với người đàn ông tặng chiếc ghim kia, mỗi lần bạo hành đều hỏi người tặng nó là ai. Thế nhưng, Cảnh Như Nguyệt thà bịđánh cũng không muốn nói ra thân phận đối phương.
Cho đến tận lúc qua đời, trong tay bà vẫn siết chặt chiếc ghim ấy. Đây cũng làđiểm khiến Hứa Hi Ngôn luôn tò mò, rốt cuộc ai đã tặng chiếc ghim này cho bà?
Người mà mẹ cô dùng mạng sống để bảo vệ, rốt cuộc là ai?
Thu dọn đồđạc xong, Hứa Hi Ngôn xách vali xuống lầu. Hứa Tấn Sơn và Tô Nhuỵ không cóởđây, chỉ có Hứa Tâm Nhu tiến đến nói: "Ngôn Ngôn, cần gì phải quật cường như vậy chứ? Em biết là chỉ cần nhượng bộ chút, ba nhất định sẽ tha thứ cho em mà!"
"Xin lỗi, trong từđiển của tôi, không có từ nhượng bộ này!" Bước chân Hứa Hi Ngôn vẫn không ngừng.
"Em thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-gia-tren-troi/3124193/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.