Hứa Hi Ngôn đứng bên ngoài sân bay đợi một lát, liền thấy cô bạn thân Phương Tiểu Tranh lái một chiếc xe bán tải hơi cũ tới. Tiểu Tranh ngó nghiêng tìm kiếm Hứa Hi Ngôn ởđịa điểm đã hẹn trước, nhưng dùđang đứng ngay trước mặt mà cũng không hề nhận ra cô.
Cuối cùng, Hứa Hi Ngôn vẫn phải mở miệng gọi côấy trước: "Tranh Tử, mình đến rồi, ngay trước mặt cậu đó!"
Phương Tiểu Tranh nhìn gương mặt sáng sủa của cô gái ởđối diện mình, ngây ra mất một lúc. Nhưng sau khi nhận ra rồi, Tiểu Tranh lập tức hét "A a a a..." lao ào ào tới.
"Đồ chết tiệt, đi một cái làđi luôn tận năm năm, đến bây giờ mới trở về. Đồ nhẫn tâm! Có phải trai đẹp ở nước ngoài nhiều quá hay không! Cậu bị mê hoặc không dứt ra được có phải không? Cậu có còn nhớđến người bạn này nữa không?"
Không sai, đây chính là Hứa Hi Ngôn.
Mặc dù kĩ thuật trang điểm của Hi Ngôn rất cao siêu, Phương Tiểu Tranh chưa nhận ra được, nhưng côđã trông thấy móc khoá hình con gấu ngốc nghếch treo trên túi xách của Hứa Hi Ngôn. Đây là quà sinh nhật mà hồi trước Phương Tiểu Tranh đã tặng, không ngờ Hi Ngôn vẫn còn giữ!
Hai cô gái ôm chặt lấy nhau. Lại được nghe tiếng Phương Tiểu Tranh lải nhải, Hứa Hi Ngôn rất vui vẻ, thậm chí vui đến nỗi không kìm được, suýt rơi nước mắt.
"Trai đẹp ở nước ngoài có nhiều đi chăng nữa, cũng không tốt được bằng một mình cậu."
Hứa Hi Ngôn buông cô ra, đôi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-gia-tren-troi/3124185/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.