Vũ Hách không những không buông tay ra, trái lại còn nói: "Tôi có chuyện muốn nói với Ngôn Ngôn, hy vọng mấy người đừng xen vào."
"Anh…" Nếu không phải Phương Tiểu Tranh đang ôm Anh Bảo, côước gì có thể bước lên xé nát khuôn mặt dối trá của hắn ta.
Họđã chia tay rồi mà hắn ta còn lôi lôi kéo kéo Hứa Hi Ngôn một cách ghê tởm như vậy, thật là quáđê tiện.
"Tranh Tử, Đại Trí, hai người dẫn Anh Bảo về trước đi."
Hứa Hi Ngôn dùng mắt ra hiệu cho Phương Tiểu Tranh, bảo hai người cứđi trước đi, cô không sao đâu.
Bây giờ cô không còn là người mềm yếu, dễ bị lừa dối của năm năm trước nữa. Côđã cóđủ năng lực để bảo vệ bản thân, chỉ một tên Sở Vũ Hách này thôi thì căn bản không thể uy hiếp côđược.
Phương Tiểu Tranh hiểu được ý tứ trong ánh mắt của cô, bèn ôm Anh Bảo rồi về trước cùng với Vương Đại Trí.
Trong hành lang yên tĩnh, ánh đèn mờ nhạt chiếu lên khuôn mặt xinh đẹp làm say đắm lòng người của Hứa Hi Ngôn.
Sở Vũ Hách dùng ánh mắt tham lam màđánh giá cô. Hứa Hi Ngôn bỏ qua ánh nhìn đó, cốý nói: "Không phải anh bảo muốn nói chuyện sao? Chẳng lẽ anh muốn đứng ởđây để nói?"
Sở Vũ Hách thấy côđồng ý cho hắn ta một cơ hội, trong lòng khá kích động và mừng rỡ. Hắn ta chỉ vào một phòng riêng không có ai, nói: "Qua căn phòng đóđược không?"
Hứa Hi Ngôn không đáp lời mà trực tiếp xoay người, đi về phía căn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-gia-tren-troi/3124174/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.