Ôi... Có người nào ngu ngốc hơn cô nữa không chứ?
Hứa Hi Ngôn tuyệt vọng đến mức muốn tự tử luôn cho rồi. Lúc này, cô chỉ có thể ngồi tại chỗ nhìn người khác giơ bảng kêu giá, dần dà cô thậm chí còn không đủ sức để hít thở nữa.
Bởi vì cuối cùng cây đàn kia được Tiết Tranh Vanh mua về với mức giá ba mươi triệu, sau đóđưa nó cho cô con gái cưng Tiết NhãĐình của mình.
Khi Tiết NhãĐình nhận được cây đàn đó, cô ta vui vẻ ra mặt, không quên hôn cha mình một cái.
Hứa Hi Ngôn trơ mắt nhìn hai cha con nhà họ Tiết mang đàn violon đi mà không thể làm gìđược. Người ta trả ba chục triệu đấy, cô làm gì có năng lực mà bắt họ trả lại cây đàn cho mình chứ?
Sau khi buổi đấu giá kết thúc, Hứa Hi Ngôn mang tâm trạng đau thương rời khỏi phòng đấu giá Hồng Diệp. Tim côđau đến nỗi không thể hô hấp, cô lau nước mắt nhưng lại khiến nước mắt tràn ra nhiều hơn.
Mẹơi, con xin lỗi...
Con đã làm mất cây đàn violon mẹ yêu thích nhất rồi, con xin lỗi...
Đến lúc nào cô mới có thểđể dành được hơn ba chục triệu mà mua lại cây đàn violon kia đây?
Một lúc sau, Hứa Hi Ngôn lau sạch nước mắt, âm thầm thề trong lòng: Mình phải cố gắng làm việc, cố gắng kiếm tiền hơn nữa.
Trùng hợp là lúc này người phụ trách võ thuật của đoàn phim lần trước gọi điện thoại tới. Anh ta hỏi cô chiều nay có rảnh hay không, có vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-gia-tren-troi/3124135/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.