"Là anh ta bắt cá hai tay hay là do chị quyến rũ trước, tôi cũng không quan tâm."
"Tôi chỉ biết là, thứ rác rưởi tôi đã ném đi năm năm trước, hóa ra lại bị chị nhặt lại."
Đừng trách Hứa Hi Ngôn nói những lời khó nghe như vậy, hiện giờ cô trở về nước chính là vì muốn làm cho đám người cặn bã hèn hạ này phải khó chịu. Họ càng tức tối, cô càng thấy sảng khoái.
"..."
Hai người họ thật không ngờ côđã sớm biết chuyện giữa bọn họ.
Sắc mặt Hứa Tâm Nhu cực kỳ khó coi. Sau khi bị Hứa Hi Ngôn nói những lời như vậy, cô ta thật sự có cảm giác nhưđang đi nhặt rác rưởi về.
Hơn nữa, khi nhìn lại người đàn ông im thin thít không dám nói nửa lời bên cạnh mình, cô ta cảm thấy Sở Vũ Hách đã không còn sức hấp dẫn như ban đầu nữa, toàn thân đã sắp rúm ró lại thành quả bóng rồi.
Nếu không phải hiện tại hắn ta đang là Tổng Giám đốc của Tụ Tinh, vẫn còn chút giá trị lợi dụng, có lẽ Hứa Tâm Nhu đã sớm đá hắn ta rồi.
Còn chưa nói đến chuyện hắn ta làm mấy trò xấu xa sau lưng cô ta, bây giờ việc không thành, lại hại cô ta còn phải đến bệnh viện giúp hắn ta thu dọn tàn cuộc.
Sở Vũ Hách bị Hứa Hi Ngôn vạch trần sự thật ngay trước mặt, liền nổi giận dạy dỗ cô:
"Hứa Hi Ngôn, cô bớt khẩu nghiệp một chút thì sẽ chết sao? Tôi với chị côđến với nhau là sau khi chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-gia-tren-troi/3124116/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.