Trong lúc côđang suy nghĩ thì có hai người đi vào phòng hóa trang. Hứa Hi Ngôn nghe tiếng giày cao gót, tưởng là thợ trang điểm tới nhưng khi ngẩng đầu nhìn mới phát hiện, đó lại là Hứa Tâm Nhu và Văn Lệ - quản lí của cô ta.
Hứa Tâm Nhu vừa nhìn thấy Hứa Hi Ngôn thì rất bất ngờ, sau đó biểu cảm kinh ngạc trên mặt lại biến thành hơi căm hận.
Từ sau trận tranh cãi ở bệnh viện mấy ngày trước, lần này gặp lại Hứa Hi Ngôn, Hứa Tâm Nhu cũng lười chẳng muốn giả vờ giả vịt nữa.
Cô ta lộ ra bộ mặt thật của mình, chất vấn: "Hứa Hi Ngôn, mày tới đây làm gì?"
Hứa Hi Ngôn cũng đoán được Hứa Tâm Nhu sẽ kinh ngạc, trong khi đó cô lại rất điềm tĩnh: "Tất nhiên là tới đóng phim!"
"Không phải mày đã bị loại rồi sao?" Hứa Tâm Nhu kích động hỏi.
Hứa Hi Ngôn cười lạnh: "Sao chị biết được tôi bị loại rồi?"
"Rõ ràng tao đã cho người..." Hứa Tâm Nhu nhận ra mình nói lỡ lời bèn vội vàng sửa lại: "Tao chẳng cần hỏi ai, chỉ dùng đầu ngón chân cũng biết, một người chẳng có chút kinh nghiệm diễn xuất nào lại không học diễn xuất chuyên nghiệp như mày thì sao có thể trúng tuyển được chứ?"
"Đúng! Chị nói không sai! Ngành tôi theo hồi đại học là Văn học Trung Quốc, không phải học khoa đào tạo diễn viên, cũng chẳng có kinh nghiệm đóng phim gì. Nhưng như vậy thì có làm sao? Cho dù chị cóâm thầm giở thủđoạn muốn loại tôi ra khỏi đoàn, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-gia-tren-troi/3124091/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.