Tô Nhụy đang nói đến Phó Tổng Giám đốc Công ty Giải trí Vân Hải, Hoắc Cảnh Đường.
Mặc dù Hoắc Cảnh Đường chỉ là Phó Tổng Giám đốc nhưng anh ta cóđịa vị không nhỏ trong các quyết định và chính sách của công ty. Hơn nữa anh ta còn là anh họ của Hoắc Vân Thâm, nhiều khi Hoắc Vân Thâm cũng sẽ nghe theo đề nghị của anh ta.
"Đúng vậy! Sao tôi không nghĩ tới chứ?"
Hứa Tấn Sơn cảm thấy có hi vọng. Lúc chuẩn bị ra cửa, Tô Nhụy gọi ông ta quay lại: "Này này này, đợi một chút."
"Sao nữa vậy?" Hứa Tấn Sơn không kiên nhẫn hỏi.
Tô Nhụy lại gần ông ta, nói vô cùng thần bí: "Chồng à, có phải ông đã quên một chuyện rồi không?"
"Chuyện gì?" Hứa Tấn Sơn không biết bà ta đang nói đến cái gì.
"Hơn hai mươi năm trước, ông đưa Cảnh Như Nguyệt cho..." Tô Nhụy không nói hết, chỉ nói một chút để nhắc nhở chồng mình.
Hứa Tấn Sơn nhớ lại chuyện của hơn hai mươi năm trước. Mười mấy giây sau, hai tay ông ta đập mạnh vào nhau rồi cười, đột nhiên có cảm giác như trút được gánh nặng.
"Đúng rồi nhỉ, sao tôi lại quên hết chuyện kia chứ?"
Bởi vì thời gian đã qua rất lâu, suýt chút nữa ông ta quên mất chuyện kia luôn.
Trong tay ông ta vẫn giữ một con át chủ bài. Chỉ cần đến thời khắc mấu chốt, ông ta lấy con át chủ bài đó ra thìđương nhiên có thể giữđược danh dự vàđịa vị của mình.
Dù cho Hoắc Vân Thâm có tìm mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-gia-tren-troi/3124014/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.